Lần này bọn họ quay trở về quê quán của Tống Đình Thâm là để sửa sang lại phần mộ của ba mẹ anh, cả Vượng Tử và cô đều là lần đầu tiên đến đây thắp hương tế bái bọn họ. Sáng sớm tinh mơ ngày hôm sau. Sau khi một nhà ba người họ ăn xong bữa sáng ở khách sạn thì thuê một chiếc xe và một tài xế tại bản địa. Trước khi đến đó, Tống Đình Thâm đã liên hệ trước với người giúp đỡ tu sửa phần mộ. Những chuyện này đều không cần Nguyễn Hạ phí công lo lắng, cô chỉ cần ở một bên trông nom Vượng Tử là được rồi.
Nguyễn Hạ mới phát hiện, con người Tống Đình Thâm này còn rất biết trả giá.
Vốn cô nghĩ rằng kiểu tổng giám đốc bá đạo đẳng cấp như anh khẳng định sẽ không vì mấy trăm tệ mà phí công đấu võ mồm. Xem ra là lối tư duy rập khuôn rất có hại.
Có điều thật ra cô có thể hiểu được, Tống Đình Thâm xuất thân là một đứa nhỏ nghèo khổ. Giống như những gì anh nói vậy, từ lúc bắt đầu cấp hai, kì nghỉ đông và nghỉ hè hằng năm anh sẽ đi đến các công xưởng làm thêm để kiếm học phí và sinh hoạt phí. Nhưng một đứa trẻ có thể kiếm được bao nhiêu tiền đây, bác gái lại không cho anh tiền, anh cũng chỉ có thể dùng một phần tiền cho hai mục đích thôi. Ngay cả trong hiện tại, trong cuộc sống cá nhân của anh, hình như cũng không có gì sang trọng xa xỉ.
Lúc trước Nguyễn Hạ có một người bạn học cũng không khác với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-me-cua-nhan-vat-phan-dien/1119535/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.