Chương trước
Chương sau
Tống Đình Thâm ôm lấy cậu, có thể là do ảnh hưởng tâm lí, anh cảm thấy đứa trẻ này đã gầy đi một chút rồi: “Ừ, tan tầm nên về rồi. Hôm nay đã thấy đỡ hơn chưa?”
Vượng Tử gật đầu: “Mẹ vẫn luôn ở đây chơi với con, con không khó chịu chút nào hết.”
“Vậy thì tốt.”
Nguyễn Hạ nhìn thấy dáng vẻ mệt mỏi khó che giấu của Tống Đình Thâm, bởi vì anh ta quá mệt mỏi bèn nói: “Vương Tử lại đây nào, để ba ba về phòng nghỉ ngơi một lúc, ba chăm sóc con cả buổi đêm hôm qua, hiện tại chắc mệt muốn chết rồi.”
Cho dù là người sắt cũng không thể chịu nổi thân thể bị gây sức ép như vậy.
Đứa trẻ mập mạp Vượng Tự này hiện tại rất nghe lời Nguyễn Hạ, vội vàng nói với Tống Đình Thâm: “Ba ba, ba đi ngủ đi, con chơi với mẹ là được rồi.”
Thật sự mà nói, hiện tại Tống Đình Thâm thật sự rất mệt mỏi, lúc ở trên xe lửa anh không ngủ ngon được, đêm qua lại tiếp tục một đêm không ngủ, hiện tại đầu cũng rất đau. Nếu như là trước kia, chắc chắn anh sẽ lo lắng khi giao con trai đang ốm cho Nguyễn Hạ nhưng qua hai ngày này ở chung với nhau, anh cũng hi vọng cô có thể gần gũi đứa trẻ hơn một chút, bèn thả đửa trẻ mập mạp trong lòng xuống: “Được rồi, hiện tại ba phải đi ngủ đây.”
Tống Đình Thâm lại nhìn về phía Nguyễn Hạ: “Hôm nay đành phải vất vả cho cô rồi.”
Nguyễn Hạ cười xì một tiếng, thật sự mới lạ mà, cô chơi với “Con trai của mình” suốt một ngày, đã vậy “Chồng của mình” lại còn nói lời cảm ơn khách khí nữa, thật sự rất thú vị.
Tống Đình Thâm không nói gì nữa, lên lầu chuẩn bị vào phòng ngủ nghỉ ngơi, Nguyễn Hạ nhớ đến tin tức ban nãy, cho rằng bản thân còn có thể châm chọc anh thêm lần nữa, liền nói: “Anh có thấy tin tức kia không? Cẩn thận nghĩ lại xem, nếu tôi và Vượng Tử không đi tìm anh, các anh chuẩn bị đi máy bay trở về lúc sáng sớm nay nhưng Vượng Tử sinh bệnh, theo tính cách của anh chắc chắn sẽ thay đổi ngày về…”
Câu tiếp theo cô không nói tiếp nữa, cô tin rằng Tống Đình Thâm cũng có thể hiểu được.
Tống Đình Thâm cảm thấy những lời này của cô quả thực không đáng tin tưởng.
Từ trước tới giờ anh vẫn luôn theo chủ nghĩa duy vật, giờ phút này lại không tìm ra lời lẽ nào để nói lại.
Cuối cùng anh chỉ có thể không nói tiếng nào mà đi lên lầu.
Nguyễn Hạ đạt được mục đích rồi, Tống Đình Thâm không xảy ra chuyện gì nhưng cô vẫn chú ý đến tình hình của những người gặp sự cố này. Nói thế nào đây, cho dù vụ tai nạn xe cộ này hiển nhiên không phải do cô gây ra nhưng lại bởi vì cô mà diễn ra thay đổi, cô âm thần cầu nguyện cho những người này có thể thoát khỏi nguy kịch.
Tống Đình Thâm đã quá mệt mỏi, tắm rửa xong rồi lên giường nằm, trong đầu anh vẫn còn đang nghĩ về những lời nói của Nguyễn Hạ. Quả thật, những chuyện này cũng không dễ nói, nếu như Vượng Tử sinh bệnh, anh nhất định sẽ thay đổi chuyến bay đề trở về sớm.
Nghĩ rồi lại nghĩ, anh phát hiện bản thân cũng bị Nguyễn Hạ cuốn vào rồi.
Cuối cùng chỉ đành buộc suy nghĩ trong đầu mình chuyển sang chi tiết trong hợp đồng. Tiếp tục nghĩ nghĩ, không quá mười phút sau anh liền tiến vào mộng đẹp.
Đợi đến lúc anh tỉnh lại cũng đã là hoàng hôn.
Tống Đình Thâm không nghĩ rằng thời gian ngủ của anh lại dài như vậy nhưng đây thật sự là lần ngủ ngon nhất của anh trong khoảng thời gian này.
Anh mặc quần áo ở nhà xuống lầu, Nguyễn Hạ đang cùng Vượng Tử ngồi trên sô pha xem phim hoạt hình. Ở trong phòng bếp, dì giúp việc còn đang bận làm việc, truyền ra mùi hương rau xào.
Lúc anh xuống lầu, đúng lúc Nguyễn Hạ cũng xoay người nhìn lại.
Ánh nắng chiều xuyên qua ô cửa sổ sát đất chiếu vào trong phòng, chiếu lên mặt sàn sáng loáng, Tống Đình Thâm mặc quần áo ở nhà sạch sẽ thoải mãi, vịn cầu thang xuống.
Anh có khí chất và mị lực mà đám con trai trẻ tuổi không có được.
Bất luận là trên gương mặt hay trong ánh mắt, đều có sự lắng đọng của mười mấy năm qua dốc sức trên thương trường.
Ở cuộc sống hiện thực Nguyễn Hạ rất ít khi tiếp xúc với được quý ông thành đạt như Tống Đình Thầm, hiện tại vừa nhìn qua, trong lòng liền nảy lên suy nghĩ…
Ánh mắt của nguyên chủ thật sự là vô cùng tốt nha!
Tuy rằng giá trị nhan sắc của nguyên chủ đều được bày ra tại đây, thế nhưng nếu suy đi nghĩ lại, ở thời đại này, người đàn ông có tiền quả thật rất nhiều, có điều đâu có giống như Tống Đình Thâm, người đàn ông có tiền, có mặt, có thân hình, thậm chí vẫn chưa già và không có vợ có con như vậy thật sự là vô cùng ít ỏi.
Dù nguyên chủ không yêu Tống Đình Thâm, tuy nhiên nếu nhìn từ góc độ của người đứng xem cũng không cho rằng nguyên chủ là người tham của, ưa thích những thứ hư vinh. Dù sao thì điều kiện của Tống Đình Thâm đều được bày ra tại đây, nói bởi vì yêu anh nên cô ấy mới gài bẫy để được lấy anh thì cũng có người tin đó.
Tất nhiên lý do mà nguyên chủ lấy Tống Đình Thâm thật sự vô cùng đơn giản và trực tiếp, thế nhưng nếu dùng danh nghĩa của tình yêu thì tất cả những điều này đều sẽ trở nên thuần túy, cũng vì vậy mà bây giờ có rất nhiều người rõ ràng đã nɠɵạı ŧìиɦ nhưng vẫn khăng khăng khẳng định là vì tình yêu, từ đó có thể thấy được là cái lý do này rất vạn năng.
Ánh mắt của nguyên chủ quả thực không tệ, người chồng đầu tiên của cô ấy là Tống Đình Thâm, đương nhiên không cần phải nói, người này giống như nam chính trong tiểu thuyết vậy. Tuy rằng trong tiểu thuyết miêu tả bề ngoài của người chồng thứ hai bình thường hơn rất nhiều, thế nhưng anh ta hoàn toàn dùng tình yêu chân thành của mình dành cho cô ấy, mặc dù sau đó phát hiện ra cô ấy đã từng sinh con thì anh ta cũng chỉ đau lòng khó chịu một lát thôi, sau đó dưới sự lừa gạt của nguyên chủ, anh ta lại tiếp tục giống như ngốc bạch ngọt vậy, không hề giữ lại điều gì mà yêu nguyên chủ, muốn cái gì thì cho cái đó.
Nếu chỉ nói là vì bề ngoài thì Nguyễn Hạ không tin, cho dù một người xinh đẹp đến cỡ nào, nhìn suốt mười mấy năm thì cũng sẽ từ từ miễn dịch, còn có thể khăng khăng một mực trả giá thật lòng, yêu đối phương như lúc ban đầu, vậy có nghĩa là trên người nguyên chủ quả thực có ưu điểm hấp dẫn người chồng thứ hai, ưu điểm này tuyệt đối không phải là bề ngoài của cô ấy.
Không đề cập đến những thứ khác, nguyên chủ cũng được cho là một người phụ nữ thông minh, cho dù là Tống Đình Thâm hay người chồng thứ hai đều là máy ATM của cô ấy, định nghĩa của cô ấy về đàn ông luôn luôn đơn giản và trực tiếp, thế nhưng cô ấy sẽ căn cứ vào tính cách khác biệt của họ mà thay đổi phương thức đối xử. Ví dụ như, cô ấy biết Tống Đình Thâm không thích mình, thậm chí còn hơi căm ghét cô ấy, thế là nguyên chủ đã suy xét cẩn thận sau đó nói với Tống Đình Thâm, sau khi kết hôn thì cô ấy sẽ mặc kệ anh, hai người nước giếng không phạm nước sông, làm một đôi vợ chồng trên danh nghĩa là được.
Dưới cái nhìn của Nguyễn Hạ, người phụ nữ như nguyên chủ cho dù sống ở hoàn cảnh nào cũng có thể khiến mình sống thật tốt.
Mặc dù Nguyễn Hạ là nhan cẩu, thế nhưng đối với người đàn ông như Tống Đình Thâm, cô cũng chỉ mang thái độ có thể đứng nhìn từ xa đối với anh mà thôi.
Cô hoàn toàn không có chí lớn như là "Muốn thay đổi người đàn ông này, phát triển tình cảm với người đàn ông này, xây dựng một gia đình ba người tốt đẹp", giống như nguyên chủ đã định vị bản thân và đàn ông rất chính xác thì cô cũng vậy. Tống Đình Thâm không chết, cô xem như là người vợ trên danh nghĩa của anh, đối xử với nhóc mập mạp tốt hơn một chút, làm một người dì kỳ quái, nhiều nhất là quan hệ của cô và nhóc mập mạp sẽ tốt hơn, còn Tống Đình Thâm, trước đây nguyên chủ ở cùng anh thế nào, cô sẽ tiếp tục như vậy.
Còn việc Tống Đình Thâm định nghĩa cô thế nào, vậy đó không phải là vấn đề mà cô cần quan tâm. Dù sao cô là người vợ trên danh nghĩa của anh, anh có tiền, nếu anh muốn ly hôn, dựa theo tính cách của anh thì cô cũng có thể được chia một số tiền, đủ để cô không cần lo lắng về vấn đề ăn mặc.
Ái chà, có mặt, có tiền, Nguyễn Hạ cảm thấy rất tốt đẹp, ở thời đại phụ nữ càng ngày càng độc lập, Nguyễn Hạ rất đáng xấu hổ mà có mơ ước trở thành sâu gạo, bây giờ mơ ước đó cuối cùng cũng đã trở thành sự thật rồi ╮ ( ╯ ▽ ╰ ) ╭
...
Nguyễn Hạ coi sóc nhóc mập mạp cả ngày, cơm nước xong thì cô rất quyết đoán mà giao cậu cho Tống Đình Thâm. Sau khi tắm xong, cô nằm ở trên giường chơi điện thoại, không có gì bất ngờ xảy ra, không bao lâu sau, nhóc mập mạp cũng đã tắm rửa sạch sẽ lại chui vào phòng ngủ của cô, trẻ con khi bị bệnh liền sẽ nghĩ đến mẹ của mình, hai ngày nay Nguyễn Hạ vẫn luôn ở bên cạnh cậu, cậu cũng càng lúc càng ỷ lại cô nhiều hơn.
Tuy rằng trong lòng cô không hề có hứng thú gì đối với việc trở thành mẹ của nhóc mập mạp, thế nhưng cô cũng biết, bây giờ trên danh nghĩa thì cô là mẹ của cậu, cho nên cô cũng không thể làm bà chủ phủi tay một cái được, nhất là nhóc mập mạp này lại dễ làm cho người ta thích như vậy.
Có điều, cô mới làm mẹ của cậu được mấy ngày, Nguyễn Hạ đã hoàn toàn không muốn kết hôn sinh con nữa rồi, tuy rằng bây giờ cô đang ở trong trạng thái đã kết hôn - đã sinh con.
Mẹ quả nhiên là siêu nhân.
Nhất là một người mẹ có trách nhiệm.
Trái lại đối với Nguyễn Hạ mà nói, cô chỉ chơi với nhóc mập mạp có mấy ngày thôi mà đã mệt đến mức muốn hoài nghi cuộc đời luôn rồi, cô thực sự vô cùng khâm phục những người mẹ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.