Nguyễn Hạ chỉ mong tránh được tất cả tai họa có thể xảy ra, cô cũng biết cảm xúc của mình bây giờ đang ở trong trạng thái cực đoan, bây giờ tất cả mọi biểu hiện của cô, nếu như khiến Tống Đình Thâm nghi ngờ đầu óc cô có vấn đề, cô cũng sẽ không tức giận. Nhưng mà hiện tại cô biết rõ kịch bản, thì thực sự không có cách nào tự thuyết phục bản thân bình tĩnh lại được.
Tống Đình Thâm càng ngày càng không đoán ra rốt cuộc là Nguyễn Hạ đang nghĩ cái quái gì trong đầu, chỉ có điều dù sao anh cũng hơn Nguyễn Hạ mười một tuổi, trước kia anh bao dung với cô hết sức có thể, một mặt là vì nể tình cô đã sinh cho anh một đứa bé, kể cả là cô dùng thủ đoạn để đạt được, nói gì thì Tống Thư Ngôn cũng là con của hai người bọn họ, cho nên, mặc dù anh không có cách nào coi cô là vợ nhưng thứ cô cần, anh đều sẽ cho cô, mặt khác là vì cô còn ít tuổi, nên trong rất nhiều chuyện, anh cũng không muốn tranh cãi với cô.
Anh cũng không hỏi Nguyễn Hạ vì sao lại muốn đi tàu hỏa, nếu như đã đặt vé trước rồi, lúc này cũng chỉ có thể đồng ý.
Nguyễn Hạ thấy Tống Đình Thâm không nói gì, không khỏi thở phào nhẹ nhõm, xem ra bây giờ, tính cách Tống Đình Thâm càng ngày càng giống nam chính trong tiểu thuyết, mặc dù không nói nhiều nhưng tính tình cũng tạm ổn, đương nhiên biểu hiện trước mắt của anh thì càng phù hợp với tuổi của anh, dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-me-cua-nhan-vat-phan-dien/1119485/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.