Edit: Tiểu Manh
Beta: Cookie
- ----------------------------------------------------------
Lúc sau Cốc Tiểu Hoa nhìn chằm chằm vài ngày, độ hắc hóa của Lâm Hoặc đều bảo trì trên 42, không còn xuất hiện tình trạng lên xuống.
Cô thành thành thật thật đợi ở nhà, không dám lại chạy ra ngoài chơi, sợ Lâm Hoặc trở về bất ngờ phát hiện cô không ở nhà.
Thật vất vả đợi đến thứ hai, sáng sớm cô đã chờ ở cửa, kết quả đến hoàng hôn Lâm Hoặc mới xuất hiện.
Sắc mặt Lâm Hoặc như thường, như cũ là một thân quần áo thoải mái cùng mũ lưỡi trai kéo xuống thật thấp.
Anh vừa vào nhà đã nhìn thấy bé mèo con nhà mình ngồi xổm ngồi ở trước cửa. Bé mèo lớn bằng bàn tay, đôi tai màu xám nhạt giật nhẹ, cái đuôi nhỏ hất lên hất xuống, ngẩng khuôn mặt bụ bẫm nghiêng đầu nhìn anh, đôi mắt màu lam tròn xoe tràn đầy tìm tòi nghiên cứu cùng vui vẻ.
Trong lòng anh hồi hộp một chút, giây tiếp theo đã bình ổn lại, bực bội tích lũy lúc trước dường như trong nháy mắt đã biến mất không còn gì nữa.
"Tiểu Hoa, có nhớ tôi hay không?"
Anh bế bé mèo con lên.
Cốc Tiểu Hoa muốn biết vì sao anh hắc hóa nên cũng không từ chối.
Cô níu lấy quần áo của Lâm Hoặc, ngửi hồi lâu. Ngoại trừ mùi bột giặt nhàn nhạt cũng không ngửi thấy mùi gì khác.
Lâm Hoặc cho rằng cô đang phân rõ mùi người quen, vừa cười vừa chỉ chỉ cái mũi của cô: "Tiểu tra miêu, mới một tuần không gặp, không phải là em đã quên tôi rồi chứ?"
Cốc Tiểu Hoa nhăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-manh-sung-cuu-vot-nam-phu-hac-hoa/1424712/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.