Trong lúc Hạ Nhược Vũ chạy thục mạng đi gọi Duật Vân thì bên này Tô Liên lại bình thản đến cạnh Trọng Đình.
" Ngươi thật sự quen biết Duật vương?"
Cậu tự rót cho mình một tách trà, lại rót thêm cho hắn một tách đặt xa chỗ hắn tránh bị đổ.
" Ta không quen, hắn nhờ ta chữa cho ngươi. Nhìn kĩ thì bệnh ngươi có vẻ tốt hơn một chút khi có con mèo kia nhỉ?"
Hắn liếc nhìn sắc mặt cậu chuẩn bệnh.
" Trước đây ngươi đến đi cũng không nổi, thậm chí thở còn khó khăn. Giờ nhìn mà xem, chỉ còn chỗ này là có vấn đề. Gân cốt kinh mạch cơ thể đều đã gần như khỏi hoàn toàn rồi. Con mèo này cũng được phết."
Hắn chỉ tay vào giữa ngực cậu. Ngón tay dài khoáy một vòng tròn bằng nắm đấm.
" Ngoài ra, ngươi vẫn ho ra máu sao? Có thấy triệu chứng gì bất thường nữa không?"
Tô Liên nghe hắn nói mà đơ người. Y không nói ai biết tình trạng cơ thể, vậy mà người này có thể đọc toàn bộ như đọc một cuốn sách.
" Ta đúng là có ho ra máu, cũng thường xuyên bị chóng mặt bất ngờ. Mỗi khi chóng mặt thì đầu cũng sẽ rất đau."
Trọng Đình tay vẫn thoăn thoắt xem đơn thuốc. Hắn đặt một cái đệm nhỏ lên bàn, rồi ra hiệu cho cậu đặt tay lên.
Hai ngón tay đặt lên mạch ở cổ tay, hắn nhắm mắt cảm nhận từng nhịp của mạch tượng.
Tô Liên thì vừa đề phòng vừa có chút hứng thú với người này.
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-linh-mieu-ta-tro-thanh-linh-vat-cua-vuong-phu/3701159/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.