" Người... người của ngươi?"
" Ai là người của ngươi hả tên này. Mau bỏ ta xuống!" Hạ Nhược Vũ giãy giụa, Duật Vân thấy y không an phận nâng một tay lên vỗ mông y một cái.
Hạ Nhược Vũ đờ người. Vừa rồi hắn ta làm gì vậy? Hắn vừa vỗ mông y sao? Một đại nam nhân như y sao?
" Duật Vân, tên biến thái kia. Ai cho ngươi vỗ mông bổn miêu hả?" Hạ Nhược Vũ tai đỏ mặt hồng, mắt y vẫn còn đọng chút nước mắt khiến y như một cái thiếu nữ bị người yêu chọc ghẹo. Trông y xinh đẹp đến nhường nào.
" Ngươi ngồi yên, ta bế ngươi như này rồi lỡ té ra đằng sau thì sao? Ngươi sẽ bị té đập đầu đấy."
" Không cần ngươi quan tâm, mèo vốn rất nhanh nhạy, dù có té cũng sẽ tự cân bằng được. Với cả ta có võ, đến lượt ngươi lo sao hả?"
" Ồ, mèo ngoan. Rất giỏi, không hổ là mèo của bổn vương."
Duật Vân đi lại giường mình. Hắn đặt y lên đùi, để y đối diện mình, tay hắn vòng qua eo y cố định không cho y chạy.
" Ngươi bỏ ta ra chưa hả? Ta làm gì mà ngươi ôm chặt vậy không biết."
Ui cha ơi, cái eo của y lúc nãy hắn siết chặt quá nên đau quá trời.
" Hừm... Ta hỏi này."
Hạ Nhược Vũ xoa xoa eo, giọng điệu mang vài phần cáu gắt trả lời.
" Cái gì?"
" Bức thư hồi đó, là ngươi viết đúng không?"
Ban đầu Duật Vân đã định bỏ qua niềm nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-linh-mieu-ta-tro-thanh-linh-vat-cua-vuong-phu/3646025/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.