Hạ Nhược Vũ tỉnh dậy khi nghe thấy tiếng gà gáy vào sáng sớm. Y đang nằm trên một miếng đệm mềm mại.
" Chỗ này lại là đâu nữa đây?" Y nhìn xung quanh, chỗ này là một căn phòng mang phong cách cổ đại, mọi thứ đều được làm bằng gỗ mài. Mùi gỗ cũng thoang thoảng bên mũi.
Hạ Nhược Vũ thử động thân một chút, bụng y bị một thứ gì đó quấn quanh nên khá khó chịu.
Y dùng tay sờ thử. Lại nhớ tới bản thân là con vật không còn là một nam nhân cao lớn nữa. Từ việc nhìn vào tay và chân thì có thể đoán y là con vật bốn chân.
Lại thử cất giọng một tiếng, cổ họng phát ra thứ tiếng rất dễ thương.
Meo~
Hạ Nhược Vũ khựng lại ngay lập tức, lại thử kêu thêm mấy tiếng như để chứng minh.
" Mẹ ơi, tổ tiên nhà mình ơi. Con xuyên không rồi, lại xuyên vô cái xác của một con mèo nữa. Ai đó cứu con với đi!"
Hạ Nhược Vũ ôm đầu kêu meo méo, Tiếng kêu đã làm người bên ngoài chú ý đến. Tiếng chân đều đều bước vào.
Nam nhân với bộ lam y tinh xảo mở cửa bước vô. Hắn với vẻ mặt không cảm xúc nhìn y.
" Mi kêu cái gì hả. Có biết là rất ồn không?"
Hắn còn chọc chọc vô cái trán nhỏ của tiểu miêu y. Hạ Nhược Vũ bị trêu mà phản kháng, chân trước đưa lên cào loạn xạ.
" Meo meo, tên khùng kia. Mau bỏ cái tay ngươi ra nhanh lên!"
Tên nam nhân không những không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-linh-mieu-ta-tro-thanh-linh-vat-cua-vuong-phu/3646008/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.