"Vậy thì tạm tin ngươi lần nữa." Đại tiểu thư đỏ mặt rúc vào trong chăn. Người này thật đáng ghét! Nếu sau này mình về nhà, nhất định không muốn gặp lại nàng. Nữ Càn Nguyên thấy nàng xấu hổ, cũng không nói nhiều, đưa tay c** th*t l*ng , chuẩn bị bôi thuốc cho chú mèo con . Đại tiểu thư tai đỏ bừng chờ nữ Càn Nguyên bôi thuốc cho mình, rồi chợt nhận ra có gì đó không ổn , nhưng đã quá muộn rồi, "Ngươi không phải nói bôi thuốc xong sẽ cho tôi ngủ sao?" "Đúng vậy, sợ cơ thể ngươi không thoải mái, phát mồ hôi rồi mới bôi thuốc." "Đồ khốn nạn , hức hức, ngươi lại lừa ta ..." Đại tiểu thư còn muốn mắng nữa, nhưng đã bị nữ Càn Nguyên hôn lên . Cô mèo nhỏ đang xù lông bị giữ chặt làm một bữa ăn lớn , rồi mới mệt mỏi ngủ thiếp đi . Dư Đình đọc xong liền ôm cổ Kỷ Văn , hôn lên môi Kỷ Văn một cái, hỏi: "Tỷ tỷ, tỷ thấy cuốn tiểu thuyết này viết thế nào? Có hay không?" "Đoạn sau thì sao? Cuối cùng hai người họ có ở bên nhau không?" Kỷ Văn còn muốn nghe tiếp, nào ngờ nương tử nhà mình lại không đọc nữa . "Tỷ tỷ, trọng điểm của cuốn tiểu thuyết này không phải là hai người họ có ở bên nhau hay không." Dư Đình giận dỗi cắn cằm Kỷ Văn một cái, hừ hừ nhìn Kỷ Văn. Kỷ Văn bị Dư Đình làm cho lú lẫn . Nghe kể chuyện thì đương nhiên phải biết cuối cùng hai nhân vật chính có ở bên nhau không chứ, vậy mà nương tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ke-toi-te-hieu-thao-mu-quang-a-thoi-co-dai/4892220/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.