Sáng hôm sau, An Ly dậy sớm hơn thường ngày. Nguyên nhân là vì cô ở nơi này, tuy là nó có lạnh thật đấy, nhưng cô lạ giường, ngủ không được sâu.
Ngược lại với cô, thì Minh Anh đến phòng để phụ cô lại khá muộn. Đã thế khi tới còn ngáp ngắn ngáp dài, bộ dạng vội vàng chẳng ra thể thống gì.
"Cô nương, em tới muộn quá. Người ăn sáng chưa để em chạy đi lấy ạ?" Cô bé trông còn ngái ngủ, dụi mắt.
An Ly phủi tay, "Em lo mình còn chưa xong đâu. Nãy có người đến đưa ta đồ ăn sáng rồi, em mau chuẩn bị đồ để ta còn đi gặp Hạ Tinh Sương. Ta không biết nơi đó ở đâu, tí nữa dẫn ta, sau đó về ngủ thêm cũng được."
Minh Anh lập tức nghe lời cô, nhanh chóng làm việc.
Lúc sau, hai người đã đi đến Mai Thượng Các.
Có một cô gái đứng trước cửa. Cô đi trước Minh Anh theo sau, định bước vào bên trong.
An Ly đi ngang qua người kia, cô ta gật đầu, "Chào Hứa thiên kim." Nhưng đến lượt Minh Anh bước qua, thì có một thanh kiếm chặn lại trước mặt.
Nàng ta giữ biểu cảm lạnh ngắt, "Chủ nhân có lệnh, ngoài Hứa thiên kim ra, không một ai được phép bước vào trong."
Minh Anh:... Ngay cả ta cũng không ư?
Nàng:...
Vẫn biểu cảm đó, lặp lại nguyên câu y chang không khác từ nào.
Cô thở dài, vỗ vai cô bé: "Thôi em về nghỉ ngơi thêm đi. Ta tự vô trong được."
"Nhưng mà..." Nàng định nói gì đó, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ke-song-khong-qua-ba-chuong-/3442126/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.