Buổi trưa Thẩm Tiêu cũng không về, anh ăn đại chút gì đó ở dưới lầu công ty, Tiêu Bắc và Vệ Dương cũng không về giống anh.
Từ sau khi Thẩm Tiêu nói những lời đó với anh vào sáng nay, Tiêu Bắc trầm mặc hơn hẳn, anh ngồi ở chỗ mình liên tục xem một vài tin tức lừa bán người, từng việc từng vụ một, chữ chi chít và vụ án khiến Tiêu Bắc càng im lặng hơn, nét mặt anh cũng ngày càng nghiêm trọng theo thời gian xem.
Thật lâu sau, Tiêu Bắc bỗng kéo ống tay áo của Vệ Dương ngồi bên cạnh, hỏi: "Anh Vệ, con người có thể xấu xa đến mức độ vậy à."
Động tác cầm ly đang định uống nước của Vệ Dương tạm dừng, anh ấy nhìn về phía màn hình của Tiêu Bắc, sau khi nhìn rõ nội dung trên đó, Vệ Dương đặt ly xuống, vỗ vai Tiêu Bắc: "Thật ra trong lòng cậu đã có câu trả lời rồi đúng không."
Hơi thở Tiêu Bắc cứng lại, anh đưa tay lau mặt, nện một quyền xuống bàn, sức lực lớn đến nỗi cả cái bàn lung lay chuyển động.
Như dự đoán của Thẩm Tiêu, còn chưa tới giờ đi làm buổi chiều, đôi vợ chồng kia đã vội vàng mang tài liệu chạy tới, Thẩm Tiêu đi theo hai người cùng tới phòng tiếp khách, khi đi ra đã là hơn bốn giờ chiều.
Bất kể là trạng thái của Thẩm Tiêu hay đôi vợ chồng kia cũng khó giấu được sự mệt mỏi, tài liệu người đàn ông nho nhã kia đem tới được để lại hết, sau khi anh tiễn hai người đi, thì gọi mọi người mở họp, đây là hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ke-an-bam/1147099/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.