........!
Xe chạy nhanh trên đường, Thẩm Tiêu rất may, suốt đường đi không trúng cái đèn đỏ nào, tiết kiệm được vô vàn thời gian.
Sau khi rời khỏi nhà Lâm Đại Hải, Thẩm Tiêu đã chạy đến công ty Giang Tử Khê chỉ với mười lăm phút, nhưng lại được thông báo bãi đậu đã đầy, Thẩm Tiêu không làm lỡ thời gian khua môi múa mép với bảo vệ, đậu thẳng xe ở bãi đỗ xe thu phí bên cạnh, rồi chạy một mạch vào.
Anh vừa vào toà nhà văn phòng, thì thấy một người đàn ông đầu đinh vươn tay muốn kéo tay Giang Tử Khê, nếu không có bảo vệ cửa nhanh tay nhanh mắt cản gã ta lại, Giang Tử Khê nhất định đã bị gã đàn ông đó túm chặt, Thẩm Tiêu chạy tới không nói hai lời liền bóp tay người nọ đè xuống đất, tiếng trật khớp nghe rất rõ, anh như không nghe thấy, cũng không định buông tay, thậm chí còn gia tăng lực trên tay.
Gã đàn ông bị đè kề sát mặt trên đất ngay từ đầu vẫn muốn cậy mạnh, nhịn đau không kêu ra tiếng, nhưng điều này hiển nhiên uổng công dưới sự trấn áp với sức mạnh tuyệt đối của Thẩm Tiêu, nhất là vào lúc nhận ra anh vẫn đang liên tục dùng sức, cơn đau như thể cánh tay sắp bị kéo gãy khiến gã ta không khỏi thốt lên tiếng kêu rên.
"Xít, chú làm gì vậy, buông tôi ra!" Lâm Húc Hải chưa nhìn được mặt của Thẩm Tiêu đã bị đè ngã xuống đất, không phải chưa thử giãy giụa, nhưng gã nhận ra bất kể gã có vùng vẫy thế nào, từ đầu đến cuối đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ke-an-bam/1147097/chuong-26.html