Omega lúc này hai mắt hạnh tròn xoe hồng hồng, chóp mũi cũng đỏ rực, hai mắt còn có chút sưng.
Vừa nhìn thấy là biết vừa mới khóc xong.
Thời gian còn không ngắn, bằng không sẽ không sưng.
Tạ Ninh bị hỏi ngốc lăng một chút sau đó vội nói: "Không có, không ai khi dễ em cả."
Cố Hành Chu cau mày, dĩ nhiên không tin.
"Tạ Ninh."
Omega nhìn người trên màn hình, mím môi. Đây là lần đầu tiên sau khi yêu đương, Cố Hành Chu gọi cả họ lẫn tên của cậu.
Có chút lúng túng nói: "Làm sao vậy?"
"Vừa rồi em mới khóc, đúng không?"
Tạ Ninh buột miệng thốt ra, "Sao anh biết?"
Cố Hành Chu: "..."
"Cái mũi cùng hốc mắt đỏ hồng kia của em, ai nhìn cũng biết."
Tạ Ninh nghe xong còn nhìn vào cái gương trong phòng nghỉ, quả thật đúng như vậy.
Khóc nhè bị người biết, Tạ Ninh trong lúc nhất thời có chút ngượng ngùng.
Cậu sờ sờ đầu, "Thật à?"
Nhìn đôi mắt khóc đến sưng của đối phương, Cố Hành Chu vốn đang vui vẻ gọi cho cậu thì nháy mắt tâm tình rơi xuống dốc, lạnh băng.
Một đôi mắt đào hoa tối sầm, nhịn không được đau lòng, "Vì sao em khóc?"
Lần trước Tạ Ninh vì bóp tiền mà đánh nhau với một đám Alpha và Beta còn không khóc.
Tạ Ninh: "Hôm nay em vui quá."
Tiếp đó Tạ Ninh đại khái kể cho Cố Hành Chu sự việc vừa xảy ra, cậu gặp được ba nhỏ, sắc mặt Cố Hành Chu mới có chuyển biến tốt đẹp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-hao-mon-phao-hoi-o/3558644/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.