Nữ nhân xinh đẹp nhìn Tạ Ninh giống như mình là Bồ Tát bố thí cho người nghèo.
Tràn ngập ý tứ khinh bỉ.
Ánh mắt Tạ Ninh nhìn nữ nhân trước mặt cùng ly chất lỏng màu xanh.
Lý Minh Vi nhìn cậu, ngữ khí cao ngạo, "Cầm lấy uống đi."
Nói rồi liền đưa cái ly chất lỏng xanh lè tới trước mặt tạ Ninh, màu sắc khiến Tạ Ninh đau mắt.
Tạ Ninh không có chút dấu hiệu sẽ nhận lấy, thậm chí tư thế mở cửa cũng chưa từng thay đổi.
Ly nước màu xanh kia có mùi kỳ dị, Tạ Ninh không thích ngửi, lắc lắc cái đầu xù.
"Ai muốn muốn cái nước "bị cắm sừng*" của cô chứ?"
Nụ cười trên mặt Lý Minh Vi cứng đờ: "Cái gì?"
Tạ Ninh duỗi tay đẩy cái ly xanh lè kia trở lại. Cậu nhìn Lý Minh Vi nói với giọng rõ ràng: "Loại đồ này cô giữ tự mình uống đi."
"Tôi hiện tại không thích, về sau cũng không thích."
Ý tứ là, nếu cô có len lỏi chui vào nhà tôi thì cô cũng chỉ là người ngoài, ai muốn ở chung thật tốt với cô.
Lý Minh Vi khoé miệng hơi hạ xuống, nhưng nhanh chóng khôi phục tươi cười, "Cậu làm quen dần đi."
Tạ Ninh không biết nữ nhân trước mặt từ đâu lấy ra sự tự tin, xác định Tạ Trường Hằng nhất định sẽ cưới cô ta, lần trước khi Tạ phu nhân tới, ý tứ cự tuyệt của Tạ Trờng Hằng đã treo trên miệng.
"Thói quen gì?"
Lý Minh Vi cảm thấy Tạ Ninh vẫn còn quá non cười nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-hao-mon-phao-hoi-o/3543924/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.