Khi Tạ Ninh ra khỏi văn phòng, tiết thứ hai vừa mới bắt đầu.
Bên ngoài mưa thưa dần, tí tách tí tách rơi xuống, có vẻ như sẽ tạnh.
Lưu Lão sư đã đáp ứng cậu, chỉ cần ngày mai cậu có thể tuân thủ tác phong và ký luật, ứng xử như một học sinh, liền có thể đến lớp của thầy.
Tạ Ninh không định trở về phòng học, đoán chừng trở về cũng không có kết cục tốt.
Quay người đi về phía cầu thang lầu ba.
Khi Tạ Ninh bị người ta kéo cổ lôi ra ngoài, cặp sách của cậu cũng bị ném khỏi phòng học.
Lúc này chiếc ba lô màu vàng lông ngỗng đang nằm yên tại góc rẽ cầu thang.
Tạ Ninh bước về phía trước, bởi vì ăn đòn nên tư thế đi khập khiễng, có chút khó chịu.
Đưa tay cầm lấy cặp sách, vốn định phủ bụi trên đó, kết quả lại duỗi ra một móng vuốt đen nhẻm bẩn thỉu, nước bùn khô dính trên tay, vươn vươn ngón tay còn rơi cả bụi.
"..."
Tạ Ninh lặng lẽ rút tay về.
Chiếc túi xách nằm trên đất cơ hồ còn sạch hơn cả cậu.
Tạ Ninh mím môi, xách cặp đi khập khiễng trong khu dạy học, tìm phòng tắm rồi đi vào.
Đặt cặp sách lên bồn rửa, cởi áo khoác đồng phục đã dính đầy bùn đất ra.
Tạ Ninh đứng bên bể bơi mặc đồng phục màu trắng ngắn tay, động tác thuần thục vò quần áo mấy lần, sau đó vắt khô, treo ở một bên.
Nhìn bộ dáng thê thảm của thiếu niên, Tạ Ninh mím
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-hao-mon-phao-hoi-o/2828907/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.