Trần Mộ Ngọc nói xong, trên bàn ăn vẫn là một trận trầm mặc.
Nhưng lần này là sự im lặng đến đáng sợ.
Không một người nói chuyện.
Thậm chí vừa rồi vẫn còn có người lễ nghi rất tốt, ăn uống tao nhã, sau khi vấn đề này vừa được nêu ra, ngay cả dụng cụ ăn uống cũng ngừng di chuyển. Mọi thứ như bị ngưng đọng thời gian, tiếng muỗi kêu cũng nghe được đặc biệt rõ ràng.
Trên bàn ăn Phó gia có một loại không khí rất quỷ dị.
Lúc này Trần Mộ Ngọc cũng không nhịn được mà bực bội.
Người thân với nhau mà còn không mở lòng tâm sự với nhau, như vậy về lâu về dài đúng là có chút bất ổn a!
Con dâu nói quả không sai, người nhà họ Phó trên thực tế chính là khiếm khuyết câu thông, đối với huynh đệ tỷ muội đều trầm mặc ít nói, nhưng lại nói chuyện rôm rả với người ngoài, cuối cùng để ngoại nhân lợi dụng cơ hội.
Cách tốt nhất để phá hoại một gia đình chính là chia rẽ từ bên trong, kẻ thù đã sử dụng cách này mới khiến cho Phó gia bọn hắn hủy diệt.
Nhưng hiểu con không ai bằng mẹ, nếu có thể dễ dàng thay đổi tính cách của chúng nó, vậy thì đã không phải là con của mình rồi.
Trần Mộ Ngọc có một ý tưởng, nếu tất cả mọi người đều dự định trầm mặc, vậy liền cưỡng chế để bọn hắn phát biểu ý kiến, căn cứ phát biểu của mỗi người mà tiến hành đánh giá.
Ví dụ nếu Phó Diệc Sơ thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-hao-mon-dai-my-nhan-ta-bi-ca-nha-phan-dien-nghe-duoc-tieng-long/3576275/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.