Bên ngoài truyền đến tiếng mở cửa, sau đó lại nghe thấy có tiếng bước chân ở ngoài phòng khách, Song Hee Eun mới từ bên ngoài trở về trùng hợp đụng phải Lee Hye In vừa mới ra khỏi nhà vệ sinh, bà sửng sốt một chút mới nói: “Hee Eun à!”
“Con chào mẹ, mẹ còn chưa đi ngủ sao ạ.” Song Hee Eun vừa nói vừa ngáp một cái.
Lee Hye In quay đầu nhìn cái đồng hồ trong phòng khách: “Đều đã mấy giờ rồi, sao giờ mới về.” Qua mấy giờ nữa thì trời đã sáng rồi.
“Vâng, đúng ạ.” Song Hee Eun gật gật đầu, ủ rũ cụp đầu nói: “Tại gặp con đi gặp bại sau đó nói mãi không hết chuyện nên mới có thể về muộn như vậy, được rồi mẹ, hôm nay muôn rồi mẹ cho con đi ngủ đi nha.”
Lee Hye In chú ý thấy con gái không thích hợp mới hỏi: “Con thật không có chuyện gì sao?”
“Không có việc gì ạ, mẹ không cần lo lắng cho con đâu mẹ đi nghỉ ngơi sớm một chút!” Song Hee Eun làm cái thủ thế chứng tỏ mình không sao, mới mở của đi về phòng.
Trở lại trong phòng, ngã đầu nằm ở trên giường, trong phong tối đen như mực, cô cũng không có mở đèn, trong đầu đều là hình ảnh tình cờ đụng phải Kwon Ji Yong ở bệnh viện lúc nãy, lại suy nghĩ làm sao hắn có thể từ trong bệnh viện đi ra, chẳng lẽ hắn muốn tìm cô... nghĩ đến chỗ này Song Hee Eun lại lắc đầu, làm sao có thể có chuyện đó chứ, có lẽ hắn ước gì cả đời này đều không cần gặp lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-gd-lam-sao-bay-gio/726637/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.