Chương trước
Chương sau
Editor: Linh Kim
Con gái của Vương Cầm kỳ thực cùng tuổi với Ngôn Cẩn, chẳng qua bởi vì lúc trước đi học trễ một năm, cho nên con gái Vương Cầm chờ đến năm sau mới có thể lên đến năm nhất cao trung.
Hiện tại nhìn đến Ngôn Cẩn, Vương Cầm phảng phất dường như nhớ đến con gái mình.
Bà không ngăn được nghĩ đến, con gái bảo bối của mình có thể dưới tình huống mình không nhìn thấy, cũng từng gặp qua cảnh uy hiếp bạo lực học đường.
Chỉ cần tưởng tượng đến đây, Vương Cầm đối với Ngôn Cẩn liền càng đau lòng.
Ngôn Cẩn đối với Vương Cầm nói lời cảm tạ mãi, sau đó mới rời khỏi văn phòng giáo viên.
Thời điểm cô đi ra khỏi văn phòng, liền đụng mặt thầy giáo chủ nhiệm ban nhị từ bên ngoài đi vào.
Chủ nhiệm ban nhị đồng thời cũng là thầy giáo tiếng Anh.
Ngôn Cẩn nhìn đối phương, sau đó rất lễ phép chào hỏi.
“Chào thầy.”
Ánh mắt Lý Lập dừng lại ở hốc mắt đỏ bừng của Ngôn Cẩn, sau đó lại nhìn vào văn phòng trước mặt, thấy Vương Cầm đang ngồi trước bàn làm việc, không biết vì cái gì sắc mặt Vương Cầm là một mảnh đông lạnh.
Cho nên không khỏi đối với Ngôn Cẩn trêu ghẹo một câu.
“Mắt như thế nào lại hồng như vậy? Có phải em bị cô Vương phê bình, phạm vào lỗi sai nào rồi? Nói ra liền làm thầy vui vẻ!”
Tuy rằng sớm biết thầy giáo tiếng Anh là người có tính hay nói giỡn, Ngôn Cẩn vẫn nhịn không được cảm thấy vô nghĩa.
Cô trầm mặc một chút, sau đó cực kỳ lưu loát đối với Lý Lập nói một tiếng “Hẹn gặp lại thầy."
Sau đó liền không quay đầu đi về hướng phòng học ban nhất.
Vương Cầm trong văn phòng tự nhiên cũng nghe được Lý Lập trêu ghẹo Ngôn Cẩn, cũng nhìn thấy bóng dáng hoảng loạn của Ngôn Cẩn.

Bởi vậy khi Lý Lập đi vào văn phòng, Vương Cầm không khỏi trợn trắng mắt nhìn đối phương.
“Thân là giáo viên lại cùng học sinh vui đùa cái gì vậy. Cô gái nhỏ chính là thương tâm, cậu không sợ đem con bé chọc khóc.”
Lý Lập lắc lắc đầu cười: “Đây cũng không nên trách tôi, chẳng lẽ không phải chị đem đứa trẻ kia chọc thành như vậy?”
Vương Cầm giương mắt nhìn Lý Lập một cái, trong miệng nói: “Cậu nói đúng đấy, việc này đâu phải tôi làm. Ngôn Cẩn là một học sinh ngoan học tập tốt, tôi thích còn không kịp đâu, sao có thể đi phê bình con bé.”
Lý Lập nghe vậy không khỏi nhướng mày, kinh ngạc hỏi: “Không phải chị? Đó là ai?”
Lý Lập nói Vương Cầm phê bình làm Ngôn Cẩn khóc thực ra cũng có căn cứ.
Bởi vì đồng nghiệp này của hắn tính tình tương đối nghiêm khắc, hơn nữa là chủ nhiệm lớp mũi nhọn, yêu cầu đối với các học sinh của mình cũng là rất cao.
Trước đây cũng đã có chuyện Vương Cầm giáo huấn học sinh đến khóc.
Hiện tại Vương Cầm nói mình không phê bình Ngôn Cẩn, Lý Lập có chút kinh ngạc.
Vương Cầm cắn chặt răng, có chút ghét bỏ nói: “Là liên quan đến hai học sinh ban 32 năm ba.”
“Năm ba? Ban 32….. Đó không phải hai học sinh tiến vào nhờ tài trợ phí sao?
Vương Cầm gật đầu: “Đúng vậy, chính là các cô. Còn có Thái tử gia của tập đoàn Trọng Phong năm nay mới chuyển đến.”
“Không biết từ nơi nào truyền ra tin tức, nói cô gái nhỏ lớp tôi cùng Lăng Phong kia yêu đương, hai người này nghe xong liền tới tìm cô gái trong lớp chúng tôi gây phiền toái.”
Lý Lập nghe xong cũng có chút kinh ngạc.
“Ai…. Chúng ta trước giờ không cho phép yêu đương đúng không, mà người ta yêu đương cũng không cùng hai cô có quan hệ đi, các cô tìm tới gây phiền toái cái gì? Hơn nữa một người tới gây phiền toán còn dễ hiểu, hai người liền có ý tứ gì? Quan hệ tay tư?”
Vương Cầm cầm lấy di động của mình rời khỏi chỗ ngồi.
“Ai biết được?”

“Chị tính làm gì?”
“Tôi đi tìm thầy giáo Ngô nói chuyện.”
Thầy giáo Ngô là chủ nhiệm ban 32.
“Như vậy sao…. Vậy chị có đi ban nhất dự lớp không? Không đi vừa vặn đến lúc đó tôi đem tập trác nghiệm đã chấm xong trả cho học sinh.”
“Tôi xem chừng không có thời gian, cậu muốn đi thì cứ đi đi. Đến lúc đó giúp tôi kiểm tra một chút vệ sinh lớp học, miễn cho kiểm tra lại bị ghi lại.”
Lý Lập cười: “Chị yên tâm đi đi, yên tâm ở tôi.”
Hắn trước còn phát sầu không có thời gian qua ban nhất giảng giải bài thi, lúc này liền có cơ hội tới rồi, thoải mái!
Lý Lập nâng đồng hồ lên nhìn một chút, thời gian vừa vặn tốt, hắn một lần nữa xoay người khỏi văn phòng, hướng về ban nhất đi đến.
Mà bên trong ban nhất, một đám học sinh nguyên bản còn đang nghi hoặc sao giáo viên chủ nhiệm còn chưa tới giám sát tiết tự học buổi tối, liền đến khi bọn họ nhìn thấy thầy giáo tiếng Anh kẹp một tập bài thi từ cửa phòng học đi đến.
“Chào các bạn học sinh, tiết này chủ nhiệm của các em có việc, chúng ta liền học tiết tiếng Anh tự học nha!”
“Hiện tại trước hết tôi đem trắc nghiệm đã chấm xong lấy ra, chúng ta bắt đầu sửa bài.”
Chúng học sinh ban nhất: ……….
Ngôn Cẩn bên này tự nhiên không viết Vương Cầm là vì cô mà đi tìm chủ nhiệm ban 32.
Lúc cô trở về liền đối với Ngôn Hi lặp lại mấy câu Vương Cầm nói với mình, sau đó liền nghiêm túc học bài.
Sống lại một lần, Ngôn Cẩn cảm thấy chính mình nên tập trung vào kỳ thi đại học sắp tới.
Cho nên ngày thường Ngôn Cẩn thực nỗ lực học tập.
……………………..
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.