Cẩm thành vào tháng tám hệt như một lò lửa khổng lồ, giờ đang đúng lúc giữa trưa nắng to, vừa ra khỏi nhà đã có một luồng khí nóng hầm hập ập đến.
Hàng cây ngô đồng hai bên đường cao chót vót, rợp bóng xanh. Giờ đang đúng tầm giờ cao điểm, xe cộ nườm nượp, dòng người qua lại tấp nập, vô cùng náo nhiệt.
Cô gái mặc một chiếc váy liền màu trắng, mái tóc dài đến eo, bước đi nhẹ nhàng, đi lại trong dòng người hối hả, như thể không vướng chút bụi trần.
Đúng lúc này, một người lớn tuổi mặc quần áo bệnh nhân loạng chà loạng choạng đi đến trước mặt cô.
Cố Dạng dừng lại, đang định nhường đường cho người nọ, thì bỗng dưng người đó lại ngất xỉu ngay bên chân cô.
Cố Dạng đứng yên tại chỗ: “…”
Đây là đang, ăn vạ ư? Người qua đường thấy vậy đều không khỏi ngừng lại.
“Cô gái này sao thế hả? Không có mắt ư, sao lại va phải người ta thế kia?” Có một bà cô mua thức ăn đi ngang qua chỉ vào Cố Dạng mắng.
“Ăn mặc trông xa xỉ như vậy, hẳn là một cô gái nhà giàu nhỉ, con nhà giàu hiện giờ, gây ra chuyện liên quan đến mạng người còn ít sao…”
Mọi người đều xúm lại quanh Cố Dạng chỉ trỏ bàn tán, có người còn giơ điện thoại lên quay, có người thì gọi xe cấp cứu.
Cố Dạng là chuyên gia tâm thần học, tố chất tâm lý vô cùng cao, không bị ảnh hưởng bởi ngôn từ của mọi người, cũng không có thời gian để ý đến những lời bàn tán của những người xung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-em-gai-thien-kim-cua-dai-lao/4509518/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.