Song, điều cô không ngờ được là, sau khi bố cô ra đi vẫn để hết tài sản lại cho cô thừa kế, chứ không phân cho đứa con riêng mà ông yêu thương một xu nào.
Hiện giờ cô chết rồi, có lẽ tài sản đã rơi vào trong tay cậu con riêng kia rồi. Cô nghi ngờ cái chết của mình chính là do cậu con riêng kia tạo thành.
Cố Dạng suy nghĩ mọi chuyện hết cả đêm, trằn trọc không ngủ được.
Ánh nắng ban mai chiếu qua khung cửa sổ.
Trước bàn ăn, có một cô gái trẻ tuổi ăn mặc thời thượng đang khoác tay Nguyễn Tuyết Linh nói chuyện, trông có vẻ vô cùng thân thiết.
Cô ta liếc nhìn Cố Cần chỉ chăm chăm chơi điện thoại uống cà phê ở phía đối diện, nở nụ cười quyến rũ nói: “Cô ơi, đây chính là cô con gái nuôi của nhà cô sao? Nghe nói là từ dưới quê lên, trông có vẻ không hiểu quy củ lắm thì phải. Nghe nói tối qua cô ta còn đẩy em họ xuống cầu thang nữa, hiện giờ em họ không sao chứ ạ?”
Nhớ đến chuyện tối qua, vẻ mặt của Nguyễn Tuyết Linh không khỏi trầm xuống: “Dạng Dạng không sao.”
Quả nhiên là Cố Cần chỉ biết làm bà mất thể diện! Cũng may mà không công bố thân phận thiên kim thật nhà họ Cố của cô ấy.
“Cô à, cô xem Tiểu Quyết nghe lời biết bao. Đều là người ăn nhờ ở đậu, sao mà lại khác nhau đến thế chứ.” Cô gái trẻ tuổi đó liếc nhìn Phong Quyết đang ngoan ngoãn ngồi yên, lại nhìn về phía Cố Cần rồi lắc đầu.
Phong Quyết và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-em-gai-thien-kim-cua-dai-lao/4509504/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.