Lục An An nghe giọng nói trầm thấp của anh, đè trái tim đang đập thình thịch của mình xuống, cắn môi đáp ứng.
"Vâng."
Vì cái tiền đặt cược kia, vì tương lai có cơ hội cùng Thịnh Hành tiếp tục hợp tác, cô cũng sẽ toàn lực ứng phó.
Cô ngước mắt nhìn về phía sân khấu, đột nhiên liền có chút nhớ mong cùng mong đợi.
Mặc dù là thi đấu kết thúc, cô có lẽ cũng có thể tiếp tục nỗ lực đi tiếp.
Cô sẽ càng ngày càng tốt.
Lục An An tâm hồn đang treo ngược.
Bỗng dưng, bên tai truyền đến một thanh âm.
"Lục An An."
"Thịnh lão sư, còn chưa tới chúng ta."
Thịnh Hành dở khóc dở cười: "Tôi biết."
Anh tạm dừng chút hỏi: "Ăn tết, Lục Duyên có phải cho em WeChat của tôi rồi đúng không?"
Lục An An sửng sốt.
Thịnh Hành hỏi: "Không nghĩ add sao?"
"Không đúng không đúng."
Lục An An vội vàng giải thích: "Em chính là sợ có ảnh hưởng không tốt đối với anh."
"Cái gì?"
Lục An An chớp mắt, trong lúc nhất thời không tìm thấy lý do thích hợp.
Cô sửng sốt, cũng không nghĩ tới vì sao Thịnh Hành lại biết Lục Duyên có cho mình WeChat.
Cô há miệng thở dốc, thật cẩn thận mà nhìn Thịnh Hành: ".. Em có thể thêm sao?"
"Ừ."
"Vậy Thịnh lão sư không sợ em ồn đến thầy sao?"
Thịnh Hành cười, cúi đầu nhìn cô: "Em sẽ như thế sao?"
"Không đâu."
Lục An An thực thành thật lắc đầu: "Em sẽ không."
Cô không dám.
Thịnh Hành "Ừ" một tiếng, không nói nữa.
Lập tức, Lục An An nhìn xung quanh.
Ủy khuất nói: "Di động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-em-gai-doi-thu-idol-nha-minh/582555/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.