Chương trước
Chương sau
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, còn chưa kịp phản ứng.
Anh Tiền liền hỏi người bên cạnh: “Đã qua mấy nhóm rồi?”
Người bên cạnh không phải là người trong nghề, cũng không biết anh Tiền, liếc mắt nói: “Vừa nãy đã biểu diễn hai nhóm.”
“Vừa rồi là nhóm nào thắng?”
“Cố lão sư và Ôn lão sư mỗi người thắng một lần.”
Anh Tiền gật đầu: ”Cố lão sư đã ra trận hai nhóm nào rồi?”
Người bên cạnh không trả lời được.
Vừa định hỏi tiếp, Cố Bạch sân khấu liền cất tiếng mỉm cười: ” Nhóm kế tiếp này là đội nhóm đảm đương giá trị nhan sắc cao nhất của chúng tôi, cũng có thể làm cho mọi người nhớ về mối tình đầu.”
Dưới sân vang lên những tiếng thét chói tai.
Cố Bạch trực tiếp gọi tên lên: “Nhóm Thường Thiến.”
Màn ảnh vừa lúc quét đến Thường Thiến mấy người bên này, Lục Duyên nhướng lông mày, môi mỏng dưới lớp khẩu trang khẽ cười.
Anh Tiền vừa thấy vậy thì hiểu rồi, không cần hỏi thêm điều gì nữa.
Đám người Lục An An lên sân khấu, nhìn xuống những người đang ngồi bên dưới sân khấu, mọi người đều có chút kích động.
Cô thật ra cũng còn tốt, cô liếc nhìn bên dưới sân khấu một lần, sau đó ánh mắt liền chuyển đến Thịnh Hành bên kia.
Len lén liếc nhìn anh trong khoảng cách gần, sau đó lại có tật giật mình thu về.
Nhìn thấy toàn bộ hành trình ánh mắt của em gái mình, Lục Duyên lại tan nát cõi lòng, anh liếc nhìn biểu cảm của em gái, lại hung tợn trừng mắt nhìn Thịnh Hành.
Thịnh Hành đây chắc chắn là cố ý đi, làm một huấn luyện viên lại ăn mặc lẳng lơ như thế!
Đối thủ chính là đối thủ, thật sự khiến người ta thấy phiền!
Thịnh Hành đang cầm microphone muốn nói chuyện, dường như cảm nhận được một đạo ánh mắt không có ý tốt.
Anh theo phản xạ có điều kiện nhìn sang, lập tức nhìn thấy “Người quen” đang ngồi ở dưới sân khấu.
Hai người mắt đối mắt nhìn nhau, Thịnh Hành nhướng mày lên cực nhẹ, nói tiếp: “Cố lên, tôi rất mong chờ biểu hiện tiếp theo của các em.”
“Cảm ơn Thịnh lão sư.”
Lục An An cũng cảm nhận được tầm mắt của idol, cô nhìn theo anh, sau khi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc bên dưới sân khấu kia, đôi mắt của cô phát sáng.
Cô hoàn toàn không nghĩ tới —— Lục Duyên sẽ thật sự tới đây.
Lục Duyên cảm nhận được ánh mắt kích động của em gái nhà mình, kéo khẩu trang xuống không một tiếng động nói: An An cố lên.
Lục An An gật đầu: Cám ơn anh trai.
Đúng lúc này hệ thống cũng nhắc nhở cô, nhiệm vụ hôm nay đã hoàn thành.
Có điều ai cũng không nghĩ tới, chuyện Lục Duyên đột ngột xuất hiện ở hiện trường sau này lại dẫn đến rất nhiều chuyện phát sinh.
Đương nhiên, đây là để nói sau.
*
Sau khi tuyên bố, mấy người Lục An An là nhóm chuyên cần, rất trùng hợp gặp phải nhóm của Hà Hiểu Sương.
Lúc nghe thấy huấn luyện viên gọi ra tên của mình, trong đầu Lục An An chỉ có bốn chữ —— oan gia ngõ hẹp.
Sau khi lên sân khấu, cô cũng có thể cảm nhận được ánh mắt khinh bỉ kia của Hà Hiểu Sương.
Lục An An mỉm cười nhìn xuống dưới sân khấu, lần này chắc chắn sẽ rất vui đây.
Idol và anh trai đều đang ở đây, cô nhất định nhất định sẽ biểu hiện càng tốt hơn.
Nhóm biểu diễn đầu tiên là Hà Hiểu Sương.
Bọn họ chọn một bài hát mạnh mẽ, vũ đạo cũng rất nóng bỏng, phong tình vạn chủng.
Mấy người Lục An An ở trên sân khấu xem trực tiếp, đồng đội xung quanh không nhịn được nhỏ giọng thầm thì: “Các bạn ấy thật là lợi hại quá.”
Thường Thiến: “Đừng nản chí, chúng ta cũng rất tuyệt.”
“Đúng vậy, hơn nữa chúng ta đều phải có lòng tin với chính mình.”
Lục An An ngước mắt nhìn sang, không thể không thừa nhận mấy người Hà Hiểu Sương quả thật không tệ.
Dù sao cũng là nhóm thực lực, mỗi người đều không hề kém cỏi.
Nhưng so với những nhóm thi đấu trước đó mà cô nhìn thấy, còn kém khá xa, cô không cảm thấy chính mình sẽ kém hơn họ bao nhiêu.
Anh Tiền và Lục Diên ở dưới sân khấu xem.
Anh Tiền gãi gãi lỗ tai hỏi: ” Hiện trường biểu diễn này…Có vẻ không trôi chảy lắm?”
Lục Duyên nhàn nhạt liếc nhìn: “Dù sao cũng là người mới.”
Anh Tiền không nói gì: “Anh cho rằng dựa theo tính tình của Thịnh Hành, đã sớm không chịu được.”
Lục Duyên cất tiếng mỉm cười: “Đây là công việc.”
Kể cả có không chịu được, cũng không thể tùy hứng.
Nghe vậy, anh Tiền không thể không nhìn Thịnh Hành với cặp mắt khác xưa.
Có thể chịu đựng được loại tạp âm này, tâm lý sự thật rất mạnh.
Hơn nữa —— đây còn là tạp âm sau khi đã điều chỉnh.

“Mấy người An An hát bài gì?”
Lục Duyên: “Em không hỏi.”
Anh Tiền nhìn nhìn anh, lại nhìn Thịnh Hành một chút: “Em nói xem, An An có thể hay không là vì Thịnh Hành cho nên mới tới tham gia cái tiết mục này?”
Lục Duyên: “? ? ?”
“Không thể nào.”
Anh nhanh chóng phủ quyết: “Em gái của em không thể nào thích cái tên kia đến mức ấy.”
Anh Tiền nhìn ánh mắt đang hung tợn trừng trừng nhìn Thịnh Hành của Lục Duyên, yên lặng đem hai chữ “Có thể” thu về.
Bây giờ không thể nào có thể nỏi ngược ý của cái tên siêu cấp yêu chiều em gái này nói chuyện được.
Hiện trường liên tục thét chói tai.
“A a a a a nhóm này thật quá ghẹo người nha!”
“Người ở giữa kia tên là gì nha? Tớ vẫn luôn không thấy rõ tên, lớn lên thật xinh đẹp quá đi!”
“Nghe nói cô ấy là hoa khôi của đại học B, tên là Hà Hiểu Sương.”
“A a a a a tớ muốn bình chọn cho cô ấy!”
Lục Duyên nghe vậy thi quay đầu lại liếc nhìn mấy cô gái ngồi ở đằng sau.
Anh hơi khựng lại, trên mặt vẫn còn đeo khẩu trang nhìn hai người: “Không chờ xem nhóm sau biểu diễn à?”
Hai cô gái đang ngôi phía sau sửng sốt, nghe được giọng nói của Lục Duyên còn cảm thấy hơi quen tai.
“A?”
Anh Tiền thấy Lục Duyên còn muốn muốn mở miệng, nhanh chóng cắt lời: “Ý của chúng tôi là còn có một nhóm chưa biểu diễn, chờ chút nữa xem xong lại bình luận.”
Hai người ngốc lăng lăng gật đầu một cái: “. . . Cũng đúng.”
Sau khi nhóm Hà Hiểu Sương kết thúc biểu diễn thu hoạch được tiếng vỗ tay nhiệt liệt của toàn trường.
Một giây sau, màn ảnh chuyển tới mấy người Lục An An bên này.
Các cô còn chưa biểu diễn, Lục Duyên liền nghe thấy hai nữ sinh phía sau lần thứ hai kêu lên.
“A a a a a thấy không thấy không, chân của cô gái đứng bên trái vừa kia! Thật tuyệt quá đi.”
“Mau mau mau, mau nhìn lên mặt cô ấy kia.”
“Trời ạ, nhóm này không hổ là nhóm đảm đương giá trị nhan sắc mà!”
Lục Duyên nhìn theo, cô gái nhỏ bên trái—— ừm. Là em gái của anh ấy.
Anh Tiền không đành lòng nhìn biểu cảm nho nhỏ kia của Lục Duyên.
Anh ta quá rõ ràng nghệ sĩ của mình đang suy nghĩ gì.
Ai có thể nghĩ tới công tử cao quý Lục Duyên, lại là một tên cuồng ma muội khống cơ chứ~
Vũ đạo của mấy người Lục An An thật sự không tệ.
Ít nhất trong con mắt của mọi người, mấy cô gái trên sân khấu biểu hiện đều vô cùng tốt.
Bản tình ca mối tình đầu, ca từ rất ngọt, nhảy cũng rất ngọt.
Thêm vào đó các cô quản lý biểu cảm cũng đều vừa đúng.
Đến cuối cùng lúc kết thúc, mọi người đều vô cùng say mê, khán giả dưới sân khấu một mảnh tiếng hét “Oa” .
Đến cả Liễu Mộng Đình cũng không nhịn được nói: “. . . Trời ạ, mặc dù nhóm này không phải là nhóm của tôi, nhưng tôi cũng cảm thấy thật muốn bình chọn cho các cô ấy.”
Cô ấy nói: “Bây giờ thực ra hình tượng thanh thuần lại xinh đẹp mới được hoan nghênh nhất, rõ ràng hình tượng của các cô ấy là mối tình đầu, thật không hiểu sao có thể khiến người mê mẩn như vậy.”
Cố Bạch cũng đồng ý: “Có chút vượt ra ngoài dự liệu của tôi.”
Sắc mặt Lận Chi Hòe không tốt lắm, cô ta nhìn lên người đang tỏa sáng lấp lánh sân khấu kia, trên mặt của người ấy vẫn đang khẽ cười, nhất cử nhất động của cô đều đặc biệt chói mắt.
Cô ta quay đầu nhìn Thịnh Hành.
Sự chú ý của Thịnh Hành, hiện tại toàn bộ đều ghim ở trên người mấy người kia.
Nhìn thấy cảnh này, Lận Chi Hòe càng thêm bực bội.
“Tôi cảm thấy nhóm của Liễu lão sư càng thêm ghẹo người hơn chứ?”
Liễu Mộng Đình “Nha” một tiếng: “Đúng thế, nhưng hình như có chút quá mạnh mẽ rồi.”
Cô ta lại nói: “Thực ra tôi lại thấy nhóm đầu tiên rất tốt.”
Ôn Luân khẽ cười: “Ai nha, Liễu lão sư sao có thể khen người khác mà diệt uy phong chính mình như thế được.”
Vẻ mặt Liễu Mộng Đình vô tội: “Đây còn không phải là năm người chúng ta đang thảo luận sao, tại sao Thịnh lão sư lại không nói gì?”
Thịnh Hành “Ừ” một tiếng, thu hồi lại ánh mắt đang nhìn lên sân khấu bên kia.
“Cũng không tệ lắm.”
“Nếu như để cho mấy người bỏ phiếu thì sẽ bỏ phiếu cho nhóm nào?”
Cố Bạch đột nhiên hỏi.
Liễu Mộng Đình có chút rối rắm: “. . . Thực ra cá nhân tôi nghiêng về mấy người Thường Thiến, nhưng tôi luôn nhớ thân phận của tôi! Tôi sẽ bỏ phiếu cho Hà Hiểu Sương.”

Ôn Luân bật cười: “Khó có khi Liễu lão sư có thể có lý trí như vậy.”
Đến cuối cùng, đương nhiên chuyện lựa chọn ra nhóm thắng cuộc rơi vào tấm vé then chốt của Thịnh Hành.
Thịnh Hành xốc mí mắt, nhàn nhạt nói: “Không chọn.”
“Vì sao?”
Thịnh Hành: “Còn chưa tới phân đoạn chúng ta bỏ phiếu.”
Cố Bạch không còn gì để nói: “Chỉ là bình chọn vui một chút thôi mà.”
Thịnh Hành “Ừ” một tiếng, hờ hững không chút để ý nói: “Cũng không tệ.”
Bốn người còn lại : “. . .”
“Tẻ nhạt.”
“Thầy Thịnh thật vô vị.”
Thịnh Hành nghe thấy Cố Bạch phun tào, liếc mắt nhìn anh ấy một cái. Cố Bạch nhún vai, trên màn ảnh hiện lên cảnh này của hai người, toàn bộ hiện trường lại vang lên một trận thét chói tai.
( Phun tào: là hay nói mấy lời lải nhải, như rủa, cũng có khi chua ngoa, kiểu độc mồm.)
Sau khi hai nhóm hoàn thành phần biểu diễn của mình, các huấn luyện viên bắt đầu đưa ra lời bình, tiếp đó mới đến mục khán giả bỏ phiếu.
Ôn Luân và Liễu Mộng Đình đều cảm thấy màn trình diễn vừa xong không tệ, mỗi bên đều có ưu điểm riêng.
Đến lượt Cố Bạch bình luận, anh ấy cười nói: “Các em đã tiến bộ rất lớn, tất cả biểu diễn đều vô cùng tốt.”
Trên khuôn mặt của Lận Chi Hòe vẫn là nụ cười nhẹ nhàng, đầu tiên cô ta bình luận về nhóm của Hà Hiểu Sương: “Tôi rất thích nhóm của Hiểu Sương, màn biểu diễn của các em vừa đúng —— “
Cô ta hơi dừng một chút, nhìn về phía mấy người Lục An An ở bên cạnh: “Nhóm của Thường Thiến biểu hiện cũng rất tốt, có điều Thường Thiến, em phải nhớ kỹ, vị trí của em chính là center, tôi thấy em thường xuyên không đứng đúng vị trí của mình, đây là xảy ra chuyện gì?”
Mọi người sửng sốt, không một ai nghĩ tới cô ta sẽ hỏi trắng ra như vậy.
Thường Thiến sửng sốt hai giây, cười nói: “Bởi vì tất cả bọn em đều là thành viên trong một nhóm, cho nên màn ảnh cũng phải có đủ tất cả mọi người.”
Sắc mặt Lận Chi Hòe cứng đờ, dường như là không nghĩ tới một học viên nhỏ lại có thể đáp lại thông minh như thế.
Mc điều khiển chương trình khẽ cười: “Thường Thiến thật là tốt bụng, thực ra vị trí center là chỗ để em có càng nhiều cơ hội biểu hiện hơn, cái này em phải tranh thủ mới được nha.”
Thường Thiến gật đầu: “Cảm ơn Lận lão sư đã quan tâm, em biết, chủ yếu là bài hát này không thích hợp để em một mình đứng ở giữa, cho nên đã thương lượng lại với mọi người một chút.”
Lận Chi Hòe “Ừ” một tiếng: “Khó trách.”
Cô ta bổ sung: “Cô cũng không có ý gì.”
“Bọn em biết.”
Mc điều khiển chương trình nhìn về phía Thịnh Hành.
Thịnh Hành thấy vậy thì quét mắt nhìn một vòng hai bên, nói: “Cũng không tệ, ai cũng có điểm tốt của mình, nhưng có một điều các em phải nhớ kỹ, các em là một đoàn thể, cần phải quấn lấy nhau, hiện nay mà nói trong nhóm không tồn tại quan hệ cạnh tranh, chỉ có quan hệ cần phải hỗ trợ lần nhau.”
Anh nhàn nhạt nói: “Tổ tiết mục đem các em gom lại với nhau, ngoại trừ để cho các em thể hiện năng lực ưu tú của mình ra ngoài, cũng hi vọng các em có thể học được thêm nhiều bài học hơn.”
“Hiểu được có hợp tác mới có cùng thắng.”
Mọi người bừng tỉnh.
Khán giả dưới sân khấu thét chói tai liên tục.
Khuôn mặt Lận Chi Hòe đã đen thui không dễ nhìn.
Cố Bạch khụ một tiếng, vì để cho bầu không khí không quá khó xử, anh ấy vội vàng nói: “Ý của Lận lão sư và Thịnh lão sư là —— các em phải biết hợp tác mới càng ngày càng tốt hơn, nhưng các em cũng đừng nên giấu dốt, phải cố gắng ưu tú hơn, biểu hiện ra bên ngoài thật tốt, có hiểu không?”
Các học viên: “Chúng em hiểu ạ, cám ơn lão sư.”
Anh Tiền ở dưới sân khấu nhìn thấy thế không nhịn được kêu một tiếng: “A Duyên.”
“Hả?”
“Thịnh Hành rất được nha.”
Lục Duyên mới vừa muốn phản bác lại nghĩ tới vừa nãy Thịnh Hành thực ra là đang vì Lục An An nói chuyện bèn im lặng.
Mọi người tại hiện trường đều thấy được, trong màn biểu diễn vừa rồi hầu như là Lục An An đứng ở vị trí center, biểu hiện cũng có nhiều đột phá nhất.
Anh ấy lười biếng đáp một tiếng, mạnh miệng nói: “Cũng tạm.”
Anh Tiền liếc mắt nhìn anh, cũng không để ý đến việc anh nói một đằng nghĩ một nẻo.
“Có điều, Thịnh Hành nói thẳng như thế với Lận Chi Hòe, sẽ không có vấn đề gì chứ?”
Nghe vậy, Lục Duyên cười lạnh: “Lận Chi Hòe nếu như không hiểu được phải biết khiêm tốn, sớm muộn gì cũng gặp chuyện không may.”
Anh Tiền gật đầu.
Cuối cùng, sau khi bỏ phiếu kết thúc, nhóm thắng lợi là nhóm của Lục An An.
Lúc kết thúc đi ra ngoài, tất cả mọi người trong nhóm đều kích động đến phát khóc.
Lục An An lại khá bình tĩnh, cô liếc nhìn về dưới sân khấu, bắt gặp ánh mắt cổ vũ của Lục Duyên, khóe môi hơi nhếch lên.
Sai khi tất cả các khách quý biểu diễn, lần công diễn này cũng kết thúc.
Đám người Lục An An mới vừa tập hợp xong xuôi, đang định trở về ký túc xá nghỉ ngơi, Dụ Thư liền mở điện thoại di động ra xem, sau đó kêu một tiếng: “An An!”
“A?”
Lục An An nhìn về phía cô nàng đang kích động.
Dụ Thư nói: “Cậu lên hot search rồi nè!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.