Trong tiểu thuyết, Tư Đồ Dật cùng Thẩm Tiêu xác thật từ lúc bắt đầu liền nhìn nhau không thuận mắt.
Tư Đồ Dật ngại Thẩm Tiêu làm người bất chính, làm việc tàn nhẫn độc ác, Thẩm Tiêu lại ghét bỏ Tư Đồ Dật là ngụy quân tử, thích giả vờ thanh cao.
Hai người tuy bối cảnh thực lực đều ngang nhau, thế nhưng một là vai ác một là nam chủ, từ xuất phát điểm thì kết cục đã định rồi.
Thẩm Du có ý ngăn cản hết thảy chuyện này cũng không khác gì nghịch thiên cải mệnh, biết rõ rất khó nhưng vẫn là muốn tận lực thử một lần.
Không chờ Tư Đồ Dật mở miệng, Thẩm Tiêu liền đánh đòn phủ đầu.
"Tiểu Du, không cần thân cận quá với loại người dối trá, tránh cho ghê tởm đến mình."
Thẩm Du, Viên Duyệt:......
Tư Đồ Dật hừ nhẹ "Đúng rồi, nhưng cùng kẻ tâm tư ác độc thân cận liền không đơn giản chỉ là ghê tởm như vậy, có khi bản thân chết như thế nào cũng còn không biết."
Viên Duyệt, Thẩm Du:......
Thẩm Tiêu đem tay đáp lên eo, đem Thẩm Du ôm gọn vào người, làm cho cô đứng cách xa Viên Duyệt một chút mới nói tiếp "Người khác đều đồn đãi Tư Đồ tiên sinh phong độ nhẹ nhàng, khiêm khiêm quân tử, xem ra võ mồm cũng thật ưu tú."
"Ưu tú cỡ nào đều không bì kịp một phần vạn của Thẩm tổng, rốt cuộc ai đó mới thực là người am hiểu lật lọng."
Thẩm Tiêu nhẹ nhàng cười "Cảm ơn Tư Đồ tiên sinh đã khích lệ."
Thẩm Du, Viên Duyệt:.......
Hai người bọn họ hôm nay mới biết được lật lọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-em-gai-cua-vai-ac/4617450/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.