Sàn gạch đá hoa cương vốn dĩ trơn bóng sáng ngời, hiện giờ lại như bão vừa quét qua, một mảnh hỗn độn.
Mảnh sứ văng khắp nơi, đồ ăn nước canh bắn đi tứ tán, đem cả sàn nhà biến thành cái vỉ pha màu.
Ba người còn lại, sắc mặt cũng gần giống vỉ pha màu, lúc xanh lúc trắng.
Thẩm Tiêu làm đổ cả bàn thức ăn xong, tươi cười trên mặt vẫn không giảm, ung dung mà nhìn nam nhân ngồi đối diện, trong mắt toàn bộ đều là khiêu khích.
Tư Đồ Dật từ nhỏ đã bị nuôi nấng chiều chuộng mà lớn, người muốn cùng hắn kết giao mấy ai không phải cúi đầu khom lưng, a dua nịnh hót? Hôm nay xem như lần đầu gặp được kẻ dám làm Tư Đồ Dật bẽ mặt như vậy, hơn nữa còn là ngay trước mặt người phụ nữ của hắn.
Việc này, trăm triệu không thể bỏ qua.
Giây tiếp theo, Tư Đồ Dật đột nhiên đứng lên, có ý định phát tác "Cậu..."
Trong một khắc, vô số ý niệm hiện lên trong đầu Thẩm Du, nhưng ngàn vạn suy nghĩ cũng chỉ đầu nhập về một điều duy nhất: tuyệt đối không thể làm hai người này trở mặt ngay lúc này!
Ý niệm này vừa xuất hiện, Thẩm Du phản ứng so với Tư Đồ Dật còn nhanh hơn, xoát xoát đứng lên, hung tợn mà trừng mắt nhìn Thẩm Tiêu, cả giận quát "Đáng ghét chết đi được!"
Nói xong liền dậm chân, thở phì phì mà bước ra ngoài, cũng không quay đầu lại, trực tiếp bỏ của chạy lấy người.
Thẩm Tiêu kinh ngạc vài giây, sau đó sắc mặt liền trầm xuống, nhanh chóng đứng dậy đuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-em-gai-cua-vai-ac/4617439/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.