Nghe nữ nhi nói như vậy, Khuất thị cũng không nói nữa. Nàng cũng không phải là kiểu người ôn nhu, cẩn thận sẽ quan tâm con gái một cách kín kẽ.
Vì tức giận trong bữa tối nên mọi người ăn nhanh, sau khi ăn cơm xong, Cố nãi nãi hừ một tiếng: "Thừa dịp tất cả mọi người đều ở đây, ta có chuyện muốn nói."
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Cố nãi nãi, ngay cả Cố gia gia cũng vậy.
Cố nãi nãi ở Cố gia nói một thì sẽ không có hai, bà cường ngạnh quen, cường ngạnh đến bà có thể tự quyết định mọi chuyện, không cần cùng thương lượng với Cố gia gia, cho nên bà nói thẳng:
"Sau khi Linh nhi được sinh ra, ta có xem số mệnh cho con bé rồi, đạo sĩ coi bói nói con bé trời sinh tương khắc với Đại nha đầu. Trước kia lão bà tử suy nghĩ tốt xấu gì thì Đại nha đầu cũng là cốt nhục của là Cố gia, cho nên không nói chuyện này ra, hôm nay vậy mà nó lại phạm vào cái lỗi tà trời này, lão bà tử ta cũng không gạt các ngươi, cho nên. . ."
Cố đại bá mẫu vừa nghe xong, lập tức hoảng sợ. Nữ nhi cùng cháu gái mệnh cách tương khắc với nhau, vậy làm sao bây giờ?
"Nương. . . Con cầu xin người bỏ qua Lan nhi đi, van cầu người đó. . ."
Đừng nói Cố đại bá mẫu hoảng sợ, ngay cả những người khác nhìn Cố nãi nãi đều tràn ngập ngạc nhiên. Ngay cả Cố Linh, nếu không phải biết trước được nội dung cốt truyện, cũng thiếu chút coi đó là thật, trong tiểu thuyết Cố nãi nãi đúng là một cực phẩm.
Vì Cố Linh căn bản chậu nước bẩn nào cũng dám tạt lên người Cố Lan, chính vì thế, nàng cùng Cố Lan trời sinh tương khác cũng nói rất thuận miệng, phải biết nàng ở nhà được sủng ái, mà nàng và Cố Lan trời sinh tương khác, dưới tình huống bình thường, tất cả mọi người sẽ cho rằng Cố Lan mệnh không tốt, nếu nói lời này ra bên ngoài, đời này Cố Lan cũng không thể tìm được một nhà chồng tốt.
Nhưng Cố Linh không thể nói cái gì, tính cách của Cố nãi nãi bị tác giả viết ra như vậy, trong khoảng thời gian ngắn không thể thay đổi được, nàng phải chậm rãi thay đổi bà ấy.
Cố lão đại, người không còn cảm giác tồn tại ở nhà, đang nhìn nương mình với đôi mắt đục ngầu.
Lại nói tiếp, Cố nãi nãi đối với Cố lão đại cũng khá được, mặc kệ là Cố lão đại hay là Cố lão nhị, bà đều đối xử bình đẳng, chỉ nói đến mỗi chuyện chia cơm thôi, bà cho Cố lão đại và Cố lão nhị đều nhiều như nhau.
Đúng là bà rất thích nguyên chủ, cũng thích hai người tôn tử, nhưng cũng không vì điều này, mà mất đi tình mẫu tử với Cố lão đại.
Địa vị của hai đứa con trai trong lòng và đều giống nhau.
Ngoại trừ cháu gái ra, thì người quan trọng nhất trong lòng bà chính là Cố gia gia, sau đó là hai đứa cháu trai, rồi là hai người con trai, cuối cùng mới đến mấy người con dâu và cháu gái không quan trọng.
Cố nãi nãi tiếp tục nói: "Vì không để liên lụy Linh nhi, ta tính toán phân gia."
Cố gia gia nghe vậy, khó có khi lên tiếng: "Bà muốn phân Cố lan ra?" Thanh âm của ông rầu rĩ, không đồng ý cũng không phản đối, dù sao chỉ là đơn thuần không minh bạch.
Cố nãi nãi lại nói tiếp: "Lão bà tử ta cũng không phải là người vô lương tâm như vậy, Đại nha đầu cũng chỉ là một tiểu cô nương, phân ra thì sống thế nào?"
Cố gia gia nghe vậy, gật đầu: "Vậy bà tính toán như thế nào?"
Cố nãi nãi nói: "Ta tính toán phân gia. Vì sự an bình trong nhà, nhất định phải phân gia."
Nghe thấy Cố nãi nãi nói phân gia, Đại phòng cùng Nhị phòng đều có tâm tư khác biệt.
Ví dụ như Cố lão đại, chính là bộ dáng trời sắp sập đến nơi rồi, hắn không có nhi tử, về sau còn phải dựa vào hai người cháu trai chăm sóc trước lúc lân trung, cho nên hắn khẳng định không muốn phân gia.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]