Không khí trước cửa nhà yên tĩnh đến vi diệu.
Khoảnh khắc đối mặt với người nhà của cấp trên, Úc Bạch Hàm nhanh chóng điều chỉnh lại biểu tình.
Nguy hiểm quá, thiếu chút nữa không kịp thu hồi ánh mắt nhìn chó.
Lục Hoán cũng đang bận diễn kịch, hắn ôm Úc Bạch Hàm đứng vững trên mặt đất, quan tâm hỏi, "Ngồi xe có mệt không? Muốn tự đi vào, hay là muốn tôi bế em vào?"
Úc Bạch Hàm, "........."
Ngồi Maybach mà cũng mệt, quả thật cũng chỉ có anh.
Cậu rũ rũ mắt, e lệ lắc đầu.
Quản gia Tư Viễn đứng đó trưng ra bộ mặt không thể tin nổi, cho đến khi Phàn Lâm lớn tiếng nhắc nhở, mới đờ đẫn quay người dẫn đường, "...Các vị, mời."
Từ cổng sân đến nhà chính vẫn còn một đoạn đường.
Úc Bạch Hàm bị Lục Hoán ôm vào trong ngực dắt về phía trước, bờ ngực dày rộng, cánh tay rắn chắc. Cậu đều sắp bị ôm tới mềm nhũn, nhưng vẫn cố gắng kiên cường đứng vững.
Thiết lập "Tư Bạch Hàm" quả thật ảnh hưởng vô cùng lớn đến sự nghiệp háo sắc của cậu!
Úc Bạch Hàm đi được hai bước, lại ghé sát vào tai Lục Hoán, "Lục Hoán."
Hơi nóng ấm áp phả tới, lực tay đặt trên eo cậu bỗng nhiên nặng thêm, Lục Hoán như không để ý gật đầu, "Sao vậy?"
Úc Bạch Hàm nhỏ giọng, "Nói trước hôm nay tôi không thể quá phóng túng, anh đừng cảm thấy mất mát."
Tuy rằng anh muốn hung hăng sủng ái tôi, nhưng tôi phải đoan trang.
"........."
Một tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-doi-tuong-lien-hon-cua-nhan-vat-phan-dien-hung-ac-nham-hiem/2435306/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.