Giúp... giúp hắn đeo?
Úc Bạch Hàn shock nhẹ. Khuôn mặt nhỏ bỗng ửng lên sắc vàng, sự cảnh giác chợt nhen nhúm trong lòng vài giây rồi vụt tắt.
Cậu hổ thẹn liếc mắt nhìn Lục Hoán: Cậu vừa hiểu lầm hắn rồi.
Lục Hoán có thể có ý xấu gì chứ?
Chỉ là muốn hào phóng tặng lại cho cậu một "món quà đáp lễ" mà thôi.
Úc Bạch Hàm lập tức thò tay ôm lấy hộp quà, còn giả vờ dè dặt: "... Như vậy không hay lắm thì phải?"
Bàn tay lại không chút do dự kéo hộp quà về, muốn mở nó ra.
Kéo kéo hai lần không kéo được, Úc Bạch Hàm nghi hoặc nhìn Lục Hoán:?
Cậu ngẩng đầu, đối diện với con ngươi sâu thẳm của Lục Hoán. Nụ cười nơi khóe miệng ban nãy của đối phương đã biến mất, giờ phút này hắn đang trầm tư nhìn cậu, tay không buông hộp quà.
Úc Bạch Hàm ngượng ngùng liếc hắn, "Thích tới nỗi không nỡ buông vậy sao?"
Lục Hoán mím môi, "Cậu..."
"Thôi, đừng nói thêm gì nữa." Úc Bạch Hàm để cho hắn cầm cái hộp luôn, thò tay lấy thắt lưng cùng kẹp áo bên trong ra, "Anh cứ cầm đi, bên dưới để tôi là được."
Không biết câu nói nào lại chạm đến dây thần kinh của Lục Hoán.
Bắp đùi hắn dường như hơi căng lên, nhưng vẫn ngồi yên ở chỗ cũ.
Úc Bạch Hàm sột sột soạt soạt gỡ lớp giấy bọc bên ngoài ra, thoáng trông thấy động tĩnh của hắn, lên tiếng dỗ dành, "Đừng căng thẳng, thả lỏng chút."
Trước mặt lại im lặng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-doi-tuong-lien-hon-cua-nhan-vat-phan-dien-hung-ac-nham-hiem/2435282/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.