Ninh Tễ ngẩng đầu lên thì thấy thanh niên trước mặt mặc thường phục, khí chất sạch sẽ. Diện mạo của thanh niên này cũng không quá tuấn tú, nhưng lại có khí chất đơn thuần sạch sẽ khiến người ta vừa nhìn đã sinh thiện cảm.
Đương nhiên đây là cảm giác của Dược Mục.
Không biết sao Ninh Tễ lại thấy người trước mặt mơ hồ có chút quen quen.
Nhưng rõ ràng là y chưa từng gặp người này.
Mặt y vốn vô cùng lạnh nhạt, giờ phút này cau mày lại càng trông rét lạnh.
Lòng Tô Phong Diễm thoáng khựng lại, nhưng động tác hành lễ vẫn không thay đổi.
Vì không để lộ thân phận, Ninh Tễ và Sở Tẫn Tiêu đều đè tu vi xuống Nguyên Anh kỳ.
Nhưng dù là thế, Tô Phong Diễm có tu vi thấp nhất vẫn hành lễ với y.
Hai người liếc nhìn nhau một cái, Dược Mục thấp giọng truyền âm giới thiệu: "Vị trước mắt là nhị hoàng tử của hoàng thất Nam Chiếu."
"Tịnh Chi."
Dược Mục cười cười: "Trước đó ta đã nói với ngươi có hai bằng hữu muốn đến ở tạm một thời gian. Chính là hai vị tiên sinh này."
Tô Phong Diễm khẽ gật đầu, lòng lại thầm nghĩ cái khác. Trước đó gã mất một nửa ký ức, sau khi tỉnh lại thì biết mình tên Tịnh Chi, là con cháu của hoàng thất Nam Chiếu. Nhưng đáy lòng lại có âm thanh khác nói với gã rằng gã tên Tô Phong diễm.
Suy nghĩ này chợt lóe lên rồi biến mất, gã thu ánh mắt từ trên người vị tiên sinh đằng trước về.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-doa-hoa-cao-lanh-trong-truyen-van-nguoi-me/3358320/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.