Ninh Tễ chỉ cho rằng Khổng Linh cố ý đến đây để sỉ nhục y.
Ánh mắt y chợt lạnh đi, lúc này Sở Tẫn Tiêu cũng đã tức đến đỏ cả mắt. Khi Khổng Linh tỏ tình với sư tôn, lòng hắn lập tức dâng trào sát ý.
Sao hắn dám, sao hắn dám... có loại ý nghĩ này cơ chứ.
Hắn không kiềm được sát ý trong lòng, đôi mắt thoáng chốc đỏ lên. Ninh Tễ liếc mắt nhìn Sở Tẫn Tiêu một cái, chợt nói: "Biến nhỏ lại."
Sở Tẫn Tiêu thoáng sửng sốt, giữa bản tính và lời nói của sư tôn, hắn theo bản năng chọn lời sư tôn nói. Ma khí trong mắt hắn gần như không kiềm chế được nữa, nhưng lại hóa thành nguyên hình Huyền long.
Ngay khi Sở Tẫn Tiêu có hơi đau đớn, ngón tay hơi lạnh đáp lên lưng hắn. Vảy ở đó có hơi cứng, Ninh Tễ nhớ đến dáng vẻ đêm qua của hắn rồi vẫn nhấc Sở Tẫn Tiêu đặt lên tổ tay mình.
"Tự mình kiềm chế ma khí đi."
Đương lúc lòng hắn thầm ngẩn ngơ, hắn lập tức nghe được giọng nói lạnh nhạt của sư tôn, Sở Tẫn Tiêu thoáng chốc lấy lại tinh thần.
Ninh Tễ không để ý đến Khổng Linh nữa.
Khổng Linh xưa nay hô mưa gọi gió ở Yêu giới lần đầu tiên cảm nhận được loại cảm giác này, tất nhiên là có chút không cam lòng.
Hắn còn định nói gì đó, lại thấy Ninh Tễ ngẩng đầu nói: "Cảnh cáo ngươi lần cuối, nếu còn không đi thì đừng trách ta không khách khí."
Từ đầu đến cuối dáng vẻ y lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-doa-hoa-cao-lanh-trong-truyen-van-nguoi-me/3327027/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.