Hoắc Dục Tiêu cầm gạc sát khuẩn bước vào phòng thì nhìn thấy Thẩm Trình Miên đang ngồi trên thảm chơi với mèo con. Bé mèo trông rất hoạt bát, đang nhảy qua nhảy lại theo đầu ngón tay cậu.
Thấy Hoắc Dục Tiêu bước vào, Thẩm Trình Miên ngẩng đầu nhìn lên, "Anh ơi, chúng ta đặt tên cho nó đi."
Hoắc Dục Tiêu ngồi xuống bên cạnh cậu, "Đặt tên gì?"
Thẩm Trình Miên nhìn mèo con, nghĩ nghĩ, "Quýt Nhỏ?"
"Được." Hoắc Dục Tiêu gật đầu.
Thẩm Trình Miên khựng lại, hơi do dự, "Có qua loa quá không nhỉ?"
(*) Giống mèo vàng ở Trung Quốc gọi là mèo quýt thì phải.
Nói xong, Thẩm Trình Miên cúi đầu nhìn hoa văn trên người mèo con lần nữa thì lại cảm thấy cái tên này rất phù hợp. Cậu cũng không giỏi đặt tên nên tạm thời không nghĩ ra được cái tên nào khác.
"Quýt Nhỏ?" Thẩm Trình Miên thử gọi một tiếng, cậu vừa nói vừa vuốt ve cằm mèo con, bé mèo thoải mái nheo mắt lại, kêu meo meo hai tiếng.
Hoắc Dục Tiêu nhìn một người một mèo đang vờn nhau qua lại, đành phải tạm thời đặt gạc sát trùng sang một bên.
"Vậy sau này gọi em là Quýt Nhỏ nhé." Thẩm Trình Miên xoa đầu mèo con.
Quýt Nhỏ lăn ra thảm rồi híp mắt lại, như thể không hề có ý kiến gì với cái tên này.
Được Thẩm Trình Miên vuốt ve, hai mắt bé mèo bắt đầu lim dim, dường như sắp chìm vào mộng đẹp.
"Anh ơi," Thẩm Trình Miên nhìn Hoắc Dục Tiêu, nhỏ giọng nói, "Nó vẫn chưa ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-dan-em-phao-hoi-cua-nam-chinh-truyen-nguoc/3376899/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.