Tuy Triệu Tử Huy nói muốn quẩy cả đêm, nhưng người đầu tiên buồn ngủ lại là y. Sau khi chơi vài ván board game, Triệu Tử Huy cảm thấy mệt mỏi không chịu nổi, y vẫy tay nói rằng mình nhìn họ chơi thôi, nhưng đến khi bọn Thẩm Trình Miên chú ý tới y, y đã nằm dài trên sô pha ngủ say sưa rồi.
Lưu Tề Huy cười khẽ, "Hôm nay đến đây thôi, phòng của các cậu đều đã được sắp xếp xong xuôi rồi, đi ngủ đi."
Lý Thiên Diệu bước tới, dùng sức vỗ một phát vào đầu gối Triệu Tử Huy, "Dậy đi dậy đi!"
Triệu Tử Huy đột nhiên mở to mắt, bắt gặp khuôn mặt của Lý Thiên Diệu, y thở phào nhẹ nhõm, "Làm tôi sợ hết hồn!"
Ngay sau đó, Triệu Tử Huy chợt nhận ra ba người bọn họ đều đang đứng xung quanh nhìn mình, y gãi gãi đầu xấu hổ: "Ván này xong chưa? Đến lượt tôi rồi à?"
"Lượt cái gì mà lượt, về phòng ngủ đi." Lý Thiên Diệu nói.
Triệu Tử Huy không cam tâm, "Đừng mà, các cậu đã đồng ý quẩy tới sáng rồi."
Thẩm Trình Miên không khỏi trêu ghẹo, "Bọn tôi quẩy tới sáng, còn cậu ngủ tới sáng đúng không?"
Triệu Tử Huy không thể phản bác, đành bất đắc dĩ đứng dậy, y thở dài: "Ngày mốt lại phải đi học rồi..."
Cả nhóm người bước ra ngoài. Triệu Tử Huy đặt tay lên vai Lưu Tề Huy, "Tề Huy, khi nào cậu thi bằng lái xong, chúng ta đi hóng gió với nhau đi, khỏi cần mang theo tài xế."
"Đại thiếu gia nhà họ Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-dan-em-phao-hoi-cua-nam-chinh-truyen-nguoc/3322731/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.