Hoa hồng rất lãng mạn, dưới ánh trăng, vài đóa hoa quế nhỏ như hạt gạo tình cờ bay xuống, cũng rất lãng mạn.
Khi tạm biệt, trong tay hai người đều cầm theo hoa vừa tặng lẫn nhau, gió đêm thổi tới, hương bay một đường.
Sở Ngự thích những vật nhẹ nhàng, hoa cũng giống vậy. Mà bây giờ, hắn đang nghĩ chính là làm thế nào để hương quế lưu lại lâu một chút, hoặc là làm đóa hoa này tươi lâu một chút.
Sau Thẩm Kiêu trở lại ký túc xá, độ cong trên khóe môi vẫn chưa từng hạ xuống. Để nhánh hoa dưới ánh đèn, cậu đếm kỹ mặt trên có bao nhiêu nụ hoa. Hoa quế một đóa lại một đóa, kết thành từng chùm, đếm chúng đúng là có chút lao lực, chẳng qua, Thẩm Kiêu không để ý.
Đếm hai lần, Thẩm Kiêu cầm nhánh hoa lên ngửi ngửi, sau khi nhớ rõ mùi hương, cậu mới lấy sách của Sở Ngự ra, lại mở hai trang giấy trắng, đặt hoa quế vào trong, rồi nhẹ nhàng đóng lại.
Mùi hoa thắm vào sách, lưu lại từng trang.
Sở Ngự lau khô tóc, yên lặng ngồi một lát mới nằm xuống, hôm nay trong lòng có chút loạn, tim đập cũng có chút nhanh, hiệu xuất công tác không cao, có thể nghỉ ngơi sớm. Mùi hoa thâm nhập vào tận giấc mộng, trong mơ, hoa, nở thực đầy.
Từ khi Tô Điềm Điềm đi theo Thẩm Kiến Quốc, mỗi ngày nàng đều suy nghĩ biện pháp kiếm tiền. Trong khoảng thời gian này nàng đã tích góp hơn 3000 đồng, có thể nói, đây là một khoảng tiền khổng lồ. Dựa theo ký ức kiếp trước, còn hơn hai tháng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-cuc-pham-tra-nam-trong-sach-nien-dai/858346/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.