Nhiệt độ trên mặt thẳng đến khi hai người tách ra vẫn chưa tiêu tán. Nhưng mà cũng may, nửa đoạn đường sau đi chậm, khi đến trường học, trời đã khá tối, mơ mơ màng màng, nhìn không rõ biểu tình trên mặt.
Nhìn Thẩm Kiêu vào trường học, Sở Ngự đạp xe rời đi, lúc này bên hông trống rỗng, nhưng Sở Ngự vẫn cứ nhớ rõ loại xúc cảm vừa rồi, lòng như lửa đốt. Nóng đến lợi hại.
Sở Ngự đạp xe thật nhanh, đêm mùa hè quá nóng, hắn có chút chịu không nổi, cần thêm gió lạnh lớn hơn nữa để hạ nhiệt.
Thẩm Kiêu trở lại ký túc xá, Trương Thanh nhìn thấy sắc mặt đỏ hừng của cậu có chút tò mò, đến hỏi, “Cậu làm sao vậy, mặt hồng như vậy? Chạy trở về? Không nên a, còn chưa tới thời gian gác cổng mà.”
Đẩy tay đối phương sắp dán đến trên mặt mình ra, Thẩm Kiêu vội vàng nói, “Đêm nay uống chút rượu, mặt chính là lúc ấy hồng.”
“Vậy tửu lượng cậu không được a, không uống nhiều đúng không? Cũng chưa ngửi được mùi rượu.” Vương Húc trêu đùa.
Thẩm Kiêu gật đầu, “Ân, tửu lượng của tớ không phải rất tốt.” Nói xong vào phòng tắm.
Trong phòng tắm có gương riêng, Thẩm Kiêu nhìn gương mặt ửng đỏ của bản thân trong gương, bưng lên một phủng nước lạnh, hắt lên mặt. Qua một hồi lâu, cảm giác trên mặt không còn nóng như vậy, ngẩng đầu nhìn về phía gương. Quả nhiên đỏ ửng trên mặt đã tiêu tán, khôi phục màu sắc bình thường.
Hai người đồng thời hướng về phía phòng tắm, rửa sạch sự nóng nảy ngày mùa hè mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-cuc-pham-tra-nam-trong-sach-nien-dai/858336/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.