Có khả năng bản thân Sở Ngự cũng không ý thức được ánh mắt khi hắn nhìn về phía thiếu niên có bao nhiêu ôn nhu.
Nhìn ánh mắt ôn nhu của Sở Ngự, mặt Thẩm Kiêu có chút nóng, dời đi ánh mắt, nhẹ giọng nói: “Cảm ơn!” Nói xong tiếp nhận máy ghi âm, “Em rất thích món quà này.”
Nhìn thiếu niên nhận máy ghi âm, Sở Ngự cười cười. Da Thẩm Kiêu vốn dĩ đã trắng, qua hơn hai tháng tu dưỡng, bây giờ lại càng trắng, còn có thể thấy được một ít lông tơ mỏng manh dưới ánh nghịch quang. Sở Ngự rõ ràng nhìn thấy gương mặt này chậm rãi đỏ ửng, thẳng đến vành tai cũng trở nên đỏ bừng.
Có lẽ thiếu niên đối với hắn cũng không có ý tưởng dư thừa nào, nhưng này cũng không gây trở ngại tâm tình đang rất tốt của Sở Ngự. Nhìn mặt đối phương càng ngày càng hồng, Sở Ngự cảm thấy nếu lại không nói thêm điều gì, thiếu niên có thể sẽ đem chính mình nướng chín.
“Mấy ngày này, chân thế nào rồi? Thời điểm đi đường còn đau không?”
“Tốt hơn rất nhiều rồi, lúc đi đường cũng không có đau như lúc trước.” Thẩm Kiêu trả lời.
Nghe Thẩm Kiêu nói vậy, Sở Ngự yên tâm không ít, “Mỗi ngày luyện tập thời gian bao lâu, có phải hơn một giờ hay không?”
“Không có, mỗi ngày đều chỉ luyện tập một giờ, sáng trưa chiều hai mươi phút, chưa bao giờ hơn.” Thẩm Kiêu đúng sự thật đáp.
Sở Ngự nghe xong gật gật đầu, “Tôi đi đun trước một ít nước ấm, chờ rửa mặt xong nghỉ ngơi sớm một chút.”
Thẩm Kiêu vốn lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-cuc-pham-tra-nam-trong-sach-nien-dai/858315/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.