Edit: Manh Manh
Cuối cùng, dạo hơn phân nửa Kinh Thị, Thẩm Kiêu mới mang về được một cái áo lông màu xám.
Mùa đông sẽ rất lạnh, mặc áo lông trên người, có thể ấm áp không ít.
Lúc xuống máy bay, đã là nửa đêm. Sở Ngự sau khi về phòng, liền đi tấm nước nóng. Vừa mới bắt đầu, nước còn chưa được nung nóng, xối vào người có chút lạnh. Chờ phòng tắm chậm rãi nổi sương mù, Sở Ngự ngửa đầu. Giọt nước lăn nửa vòng qua gáy, cuối cùng, cũng chậm rãi chảy xuống.
Tắm rửa xong, cả người Sở Ngự thoải mái hơn nhiều, sau khi lau khô tóc, hắn mở hành lý ra. Hạt cà phê được đóng gói rất tinh xảo, Sở Ngự để nó lên kệ sách, còn dư lại một ít đồ vật, Sở Ngự cẩn thận xoa xoa, rồi để lên mặt bàn. Khi ngủ, Sở Ngự mở đèn bàn lên, ánh đèn màu cam, rất ấm áp, ảnh ngược trên bàn khắc lên đầu giường, Sở Ngự xoay người nhìn vài lần, cánh hoa trên đầu ngón tay có chút lạnh, vê nhẹ vài cái, hắn nhắm mắt lại.
Trong khoảng thời gian này, Thẩm Kiêu đã đọc xong quyển bút ký mà Trương Thanh sửa sang lại cho cậu rồi, còn nhớ được không ít từ, coi như là thành công vào cửa. Hiện tại, tiếng Pháp nhập môn trên cơ bản là không khó đọc. Nhớ xong một câu mấu chốt cuối cùng, Thẩm Kiêu cẩn thận khép sách lại. Dọn bàn sạch sẽ, rồi cậu mới đến trước mặt Trương Thanh, nhẹ giọng hỏi, “Thanh ca, có đi trả sách không?”
“Đi, cậu chờ anh một lát.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-cuc-pham-tra-nam-trong-sach-nien-dai/2362988/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.