Editor: Nozomi 
27/08/ 2020 
????? 
Đường Hân không hiểu tại sao mọi chuyện lại thành như bây giờ. 
Khi đó cô ta mất tỉnh táo náo loạn với Đường Đường, trên đường về nhà mới bình tĩnh lại, cắn môi mở ra phần di chúc trên mạng. 
Ngay cả khi chưa học luật, Đường Hân cũng không thể lừa mình dối người nói di chúc này là giả. 
Ba để lại 40% di sản cho Đường Đường là thật, mẹ sớm biết chuyện này nhưng không nói cho cô ta cũng là thật. 
Đường Hân siết chặt di động, hai mắt lặng lẽ đẫm lệ. 
Cô ta sớm nên tin, tin ba để lại nhiều di sản cho Đường Đường, vì lúc ba còn sống, thương nhất là Đường Đường chứ không phải cô ta. 
Ba rất thương Đường Đường sao có thể không để lại di sản cho Đường Đường, chỉ là cô ta không muốn tin nên lúc mẹ nói không có, cô ta liền tin lời mẹ. 
Nhưng mà tại sao chứ? 
Rõ ràng cô ta mới là con ruột của ba, vì sao ba đối với Đường Đường còn tốt hơn cô ta? 
Đường Đường không phải chỉ là một đứa con nuôi thôi sao? 
Đường Hân đem mặt chôn ở đầu gối, nhớ tới ánh mắt chế giễu của các bạn học, nhớ tới hành động vây quanh Đường Đường, che chở Đường Đường, trong lòng lại nổi lên hận ý không ngăn được. 
Càng nghĩ càng hận, càng nghĩ càng thương tâm, đột nhiên nhớ tới một câu Đường Đường nói ngày đó. 
Đường Hân mở to mắt, chờ xuống xe vội vội vàng vàng chạy về nhà. 
Mẹ Đường không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy, bà cho rằng chỉ cần bà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-cuc-cung-cua-nam-phu/726064/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.