Edit: Tiểu Màn Thầu
Bên trong viện dưỡng lão.
Cuối cùng bà Lục cũng nhìn thoáng qua thấy Lê Khí, sờ tay cậu, nói một tiếng cháu ngoan, rồi nhắm mắt lại mãi mãi.
Máy đo điện tâm đồ ở bên cạnh “Tích” một tiếng, vẽ ra một đường thẳng.
Thiếu niên vẫn nắm lấy tay của bà Lục, bàn tay nhăn nheo đầy vết đồi mồi vẫn còn hơi ấm, nhưng —
Đồng tử của cậu co rút mãnh liệt, trên mặt mang theo vẻ mờ mịt cùng kinh ngạc.
Chết, chính là dáng vẻ này sao?
Tại sao lại như vậy.
Một tuần trước cậu và thiếu nữ đến thăm bà, lúc ấy trạng thái tinh thần của bà Lục khá tốt, bữa tối còn ăn hơn nửa chén cháo.
Nhân viên trong viện dưỡng lão cũng nói, ban ngày nhìn bà không tệ lắm, nhưng vừa rồi tất cả chỉ số thoáng chốc xuống thấp.
Những cụ già khác trong phòng bệnh thở dài: “Các người không hiểu đâu, Mỹ Phương đây là hai tay buông xuôi, ra đi thanh thản, thực sự hâm mộ bà ấy mà.”
Lê Khí bình tĩnh xử lý tất cả mọi việc, quay về phòng lau thân thể cho bà Lục lại thay một bộ quần áo sạch sẽ, rồi gọi điện thoại cho hai đứa con trai chưa từng lộ diện của bà, sau đó im lặng ngồi chờ trên băng ghế dài trên hành lang.
Sau khi Bùi Chân nhận được tin tức vội vã chạy từ trường đến đây, nhìn thấy thiếu niên ngồi ở đó, sống lưng thẳng tắp, nhưng đầu lại cúi xuống, cũng không cử động, giống như một tượng đá im lặng.
Cô vốn rất buồn khổ, đi đến trước mặt Lê Khí ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-crush-cua-nam-phu-phan-dien/444021/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.