*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Truyền xong hai chai nước biển vừa đúng 11:30, Lê Khí vội vàng đưa thiếu nữ về nhà trước khi Bùi Hồng Đạt quay trở về.
Bác Vương đã sớm chờ ở cửa, lau mồ hôi lạnh trên cái trán già nua: “May quá.”
Thiếu niên một lần nữa nói cảm ơn với ông ấy, sau đó ôm người trong lòng lên lầu hai, đặt cô lên chiếc giường mềm mại rộng lớn.
Thiếu nữ đã hạ sốt, dưới sự ảnh hưởng của thuốc cảm hiện giờ cô chỉ muốn ngủ, nhưng cô vẫn không yên lòng về Lê Khí, khó khăn mở mắt lên: “Cậu mau đi đi.”
Thiếu niên cúi người, dịu dàng khuyên nhủ: “Nghỉ ngơi cho tốt, đừng suy nghĩ gì cả.”
Cô mơ mơ màng màng ừ một tiếng, vô thức vỗ vào tay Lê Khí, “Ngủ ngon.”
Thiếu niên chỉnh lại góc chăn cho cô, nhìn thấy xe của Bùi Hồng Đạt đang chạy vào cổng nhà họ Bùi, cậu xoay người nhảy khỏi ban công, yên lặng đi vào trong bóng tối.
….
Sáng hôm sau, thiếu niên ngồi trước bàn học, dưới mí mắt xuất hiện hai quầng thâm nhàn nhạt. Suốt đêm cậu phải xử lý xong tất cả các hạng mục công việc, rồi đóng máy tính lại, ngón tay thon dài xoa đôi mắt đau mỏi của mình.
Hôm nay là ngày lễ kỷ niệm hai mươi năm thành lập công ty của Ngô Trấn Sơ, còn hơn hai mươi tiếng nữa mới đến buổi tiệc tối, đến lúc đó tất cả truyền thông cùng các nhân vật nổi tiếng ở thành phố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-crush-cua-nam-phu-phan-dien/444002/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.