Ngày hôm qua Bùi Chân ngủ quá trễ, buổi sáng thức dậy không có một chút tinh thần nào.
Nhưng hôm nay lớp thể dục có cuộc thi chạy 800 m.
Trước kia thể chất của cô không tốt luôn sinh bệnh, đừng nói đến việc chạy 800m, ngay cả lớp thể dục cũng rất ít khi lên lớp. Mỗi lần đến giờ học thể dục chỉ có thể ở trong phòng học nghe tiếng cười nói vui vẻ của các bạn học khác, bản thân mình thì cắm đầu làm bài tập.
Sau này thận của Bùi Chân có khối u ác tính, thậm chí còn không thể đến trường học.
Bây giờ cô nhập vào người của nguyên thân, thân thể khỏe mạnh, đương nhiên cô muốn tham gia các môn thể thao khác để bù đắp sự tiếc nuối này.
Chính là, lâu ngày không chạy có chút khẩn trương.
Thiếu nữ rời khỏi phòng ngủ, người ở phòng bên cạnh đã đi rồi, chăn mềm được gắp gọn gàng, trên tấm ga trải giường màu xanh đậm không một nếp nhăn.
Cháo nóng cùng điểm tâm đặt trên bàn ăn.
Dước cái bình giữ nhiệt có một tờ giấy ghi chú, nét chữ của thiếu niên cứng cáp hữu lực, lưu loát sinh động:
“Dùng bữa ngon miệng.”
Bùi Chân mỉm cười, cầm lấy tờ giấy quan sát kỹ lưỡng.
Đây là ý tứ chuẩn bị giảng hòa sao?
Lê Khí là người kiêu ngạo quá sĩ diện, có thể làm được đến trình độ này thật không tồi.
Cô vui vẻ kéo ghế ngồi xuống, cái miệng nhỏ ăn cháo bí đỏ mà Lê Khí mua. Cháo ấm mềm hương vị ngọt ngào, chỉ cần ăn một muỗng toàn bộ dạ dày trống rỗng được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-crush-cua-nam-phu-phan-dien/443979/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.