Chương trước
Chương sau
Mới thoát khỏi cơn ác mộng, Vinh Nhung vừa hé mắt đã bị ánh đèn chói chang làm nhíu mày.

Chẳng lẽ cả đêm qua không ai tắt đèn à? Đầu óc còn đang ngái ngủ, Vinh Nhung vừa nảy ra ý nghĩ này thì đã nghe thấy tiếng kêu của Đô Đô đang ngồi đè lên ngực mình: "Meo~"

"Hóa ra là mày..." Vinh Nhung cố gắng mở mắt, hai tay nhẹ nhàng nâng đôi chân bé tí xíu của "thủ phạm", bất lực nói: "Đô Đô, mày biết là bây giờ mày đã nặng tới tám cân rồi không?" Khó trách trong mơ cậu cứ thấy khó thở.

Đô Đô như hiểu được lời phàn nàn của Vinh Nhung, liền kêu một tiếng thật nũng nịu: "Meo~"

Tiếng kêu mềm mại ấy khiến Vinh Nhung không còn giận được nữa.

Vì trái tim bên trái bị Đô Đô đè hơi khó chịu, Vinh Nhung bèn đặt Đô Đô sang bên phải, không ngờ lại chạm phải ánh mắt của Phó Ưng Phủ đang ngồi ở giường bên cạnh.

Phó Ưng Phủ có vẻ hơi cứng ngắc, tưởng Vinh Nhung đã phát hiện ra anh vừa làm gì trong phòng tắm.

Nhưng đợi một lúc, anh chỉ nghe thấy Vinh Nhung nhắm mắt hỏi nhỏ: "Tổng giám đốc Phó, hôm nay anh không đi chạy bộ buổi sáng à?"

"Bây giờ mới hai giờ sáng, trời chưa sáng." Giọng nói của Phó Ưng Phủ trầm hơn mọi ngày.

Ồ, hóa ra trời chưa sáng, vậy thì cậu có thể ngủ thêm một chút nữa... Vinh Nhung mơ màng nghĩ, hoàn toàn không biết lúc này mình trông như thế nào trong mắt người khác.

...

Sáng tám giờ, các khách mời trong nhà chung tập trung ở phòng khách, buổi livestream cũng chính thức bắt đầu.

[Tôi đến rồi!]

[Hihi, chen chúc trên tàu điện ngầm mà vẫn không nhịn được vào xem.]

[Để tôi xem hôm nay có gì kích thích nào~]

Hôm nay, nhân viên chương trình lại một lần nữa thông báo: "Hôm qua là một ngày được định đoạt bởi những điều bất ngờ và số phận. Nhưng tình yêu của con người không chỉ có duyên số, mà còn cần có sự nỗ lực. Vì vậy, hôm nay các bạn sẽ tự quyết định lịch trình của mình." Thực ra ban đầu chương trình có kế hoạch khác, nhưng sáng nay đạo diễn mới phát hiện ra thông tin thu thập hôm qua có sai sót, nên đành phải thay đổi chủ đề gấp.

Khán giả xem trực tiếp tưởng rằng hôm nay chỉ có hoạt động tự do, liền bắt đầu chế giễu: [Woa! Có thể nói chuyện 'hoạt động tự do' nghe thật cao cấp như này mấy ai làm được.]

Nhưng không ngờ nhân viên chương trình còn công bố thêm nhiều nội dung khác: "Sắp tới sẽ có một cuộc thi nhỏ, thi xem trong 3 phút ai có chống đẩy được nhiều nhất, người nào làm nhiều nhất sẽ thắng; nếu dừng lại 3 giây không làm tiếp sẽ coi như bỏ cuộc."

"Ba người chống đẩy nhiều nhất sẽ có quyền quyết định quy tắc hôm nay. Người nhất sẽ có quyền sắp xếp lịch trình cho mình, một khách mời thụ và hai khách mời công khác; người thứ hai sẽ có quyền ít hơn người thứ nhất một chút, nhưng vẫn có thể sắp xếp lịch trình cho mình và một khách mời thụ; người thứ ba chỉ có thể sắp xếp lịch trình cho mình. Những người còn lại sẽ phải tuân theo sự sắp xếp của những người khác."

Nhân viên chương trình nhấn mạnh: "Chú ý nhé! Chỉ có khách mời công mới được tham gia thi chống đẩy. Khách mời thụ có cách tham gia khác, khách mời thụ có thể đặt cược vào một khách mời công để giành chiến thắng, trong lúc thi đấu sẽ nằm dưới người khách mời công đó để cùng tham gia chống đẩy. Nếu khách mời công mà khách mời thụ chọn giành chiến thắng cuối cùng, khách mời thụ cũng sẽ có quyền lợi như người có cùng thứ hạng."

Đến cuối cùng, nhân viên chương trình bổ sung thêm một chút: "Tất nhiên, khách mời thụ có thể tự do quyết định có tham gia hay không, chương trình sẽ không can thiệp."

[Hehe, vậy thì rút lại lời vừa nói, nghe có vẻ hay đấy!]

[Nghe có vẻ quen quen, phải chăng đây là thử thách mà tổng giám đốc Phó và Vinh Nhung đã thực hiện trong 'thử thách mạo hiểm' mấy ngày trước?]

[Cái này kích thích quá đi, tôi rất thích xem!!! Làm nhiều vào đi.]

Nhân viên: "Bây giờ các khách mời công hãy xếp thành một hàng, các khách mời thụ hãy đến đứng sau người mà mình đã đặt cược."

[Tuy rằng... nhưng mà tôi thích cái này quá đi mất!!!]

[Mọi người nhanh lên đặt cược đi! Tôi cược Kiều Kiều chọn Hàn thiếu!]

[Tôi hy vọng Kiều Kiều chọn ảnh đế Tiết !!!]

[Không biết lúc còn sống có thể hy vọng nhìn thấy Kiều Kiều chọn tổng giám đốc Phó không ? Nếu có tôi sẽ khóc thật lớn ′;︵;]

[Hì hì, đây không phải là câu hỏi dễ ư, cục cưng Hủ chắc chắn sẽ chọn ảnh đế Tiết thôi~]

[Tôi cảm thấy An An và Kiều Kiều sẽ chọn Vinh Nhung đấy.]

...

Vinh Nhung đứng ở vị trí cuối cùng của hàng khách mời công, cậu không có ý kiến gì về phần lựa chọn của khách mời thụ.

Nhưng khi nghe theo chỉ dẫn của nhân viên quay đầu lại, cậu lại thấy bốn khách mời thụ đang đứng sau lưng mình.

ps: Vậy thì, tổng giám đốc Phó đã làm gì trong phòng tắm vậy?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.