“Đa tạ Thẩm đại nhân.”
Khương Bảo Châu cực kỳ vui mừng, vội vàng cầm lấy quả táo trong lòng bàn tay, một quyển sách đổi sang đặt ở trong tay áo, nàng hỏi: “Lần sau ngài muốn ăn cái gì?”
“Bàn sau đi.”
Mấy ngày lên đường, Thẩm Hoài Dung cũng không muốn ăn uống, hắn xua tay, trong lòng còn bực bội vì xe ngựa Vệ Định Phong bốc mùi hôi thối, cảm giác như toàn bộ người hắn đều đã bám mùi hôi.
Lần này, Thẩm Hoài Dung không nhiều lời, Khương Bảo Châu rất nhanh đã đạt được điều mình muốn.
Trở lại lều trại, Văn thị nhìn Khương Bảo Châu đưa mắt ra hiệu, bà che giấu cho cách làm của nhi nữ, không ngờ Lưu quan sai là người miệng rộng, nghe được vài chuyện bát quái thì lập tức nói ra bên ngoài.
“Tu Văn, Bảo Châu, hai con đã làm cái gì thế?”
Khương Bát Đấu nghe nói nhi nữ chạy tới lấy lòng Vệ Định Phong thì tức giận đến nỗi muốn hộc máu, đây không phải là đang tự rước lấy nhục hay sao? Ông vì miệng tiện mà gặp báo ứng, nhưng sớm muộn gì sẽ có một ngày ông sẽ ngóc đầu trở lại.
Trong lòng nghẹn một cục tức, Khương Bát Đấu không thể không nghiêm khắc với Khương Bảo Châu: “Đều là đại ca con, dạy con thành đứa trẻ hư!”
Nữ nhi bảo bối không có điểm nào sai, ngàn sai vạn sai cũng là Khương Tu Văn sai!
“Cha, là con sai, nhưng vì sao tiểu muội lại không sai?”
Khương Tu Văn thừa nhận chính mình là chủ mưu, làm huynh trưởng, hắn sẽ chủ động che chở tiểu muội, hắn chỉ đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-con-toi-than-chiu-luu-day-mang-theo-khong-gian-di-chay-nan/3833423/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.