Táo Câu thôn vị trí hẻo lánh, đường núi vào thành không phải mười tám khúc cong cũng mười hai đoạn quẹo. Ngày thường không có gì náo nhiệt, còn chưa tới thời điểm thu hoạch vụ thu, trên nương cũng không có việc nhà nông gì. Các bà các mẹ liền tốp năm tốp ba ghé vào cùng nhau, tâm sự việc nhà, dệt lông, vá áo. 
Đột nhiên phía xa truyền đến tiếng bọn nhỏ kêu la gọi bậy. Một đám đội ngũ thần khí hiện ra đi tới phía bên này, cầm đầu đúng là cục cưng nhà lão Diệp, Tiểu Bạch Quả. 
Đứa nhỏ ngồi trên vai anh cả, trong tay cầm một cái ná, trên mặt đều là kiêu ngạo. 
Hai bên trái phải là những đứa bé trai khác nhà họ Diệp, mỗi đứa trong tay đều nắm một con gà rừng lông sặc sỡ, hoặc là một thỏ hoang béo tốt mập mạp. 
Táo Câu thôn bốn phía là núi, vị trí lại hẻo lánh, trong núi thú hoang thật sự rất nhiều. Ngoại trừ mấy loại động vật nhỏ này ngẫu nhiên còn có sơn dương, lợn rừng tới đồng ruộng dạo một vòng, tai họa chút hoa màu. Đám thú hoang đều rất nhạy bén, hiếm khi có người có thể bắt được một con. Bọn nhỏ Diệp gia thế mà có thể bắt được một đống. Người trong thôn chấn kinh không nhỏ. 
Có người nhịn không được liền hỏi bọn hắn làm sao bắt được. 
Rốt cuộc nhiều thịt như vậy đều có thể ăn tới tết, ai nhìn thấy mà không hâm mộ. 
Nhóm con trai Diệp gia liền dùng sức thổi phồng Tiểu Bạch Quả. 
"Thấy con thỏ trong tay mình không? Em gái mình bắn được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-con-gai-tu-tien-dai-than/186161/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.