Trong lòng Tống Ủng Quân và các thôn dân đều e sợ.
Đừng thấy Điền Trường Quý giờ trông cứ như người bình thường mà lầm. Trong lòng mọi người đều hiểu rõ, hắn đã không còn là người nữa mà là quỷ. Không thể nhìn hắn như lúc Điền Trường Quý vẫn còn tại thế.
Trong những câu chuyện cổ người già hay kể, một người khi thành quỷ thì tính khí cũng thay đổi. Bình thường có tốt bụng đến mấy cũng đều có thể biến thành đồ khốn ngay.
Cho nên, nghe thấy Điền Trường Quý hỏi, họ cũng chỉ nhìn đất, nhìn trời, ngắm phong cảnh. Gì cũng được miễn là không nhìn Điền Trường Quý.
"Hôm nay thời tiết không tệ, ra ngoài thật là thoải mái."
"Ấy, dưới đất có con châu chấu này, để tôi giẫm nó."
"Chú Căn Tử, xâu ngô phơi dưới mái hiên nhà chú và cao lương có gì cần gì chú ý không?"
"Ngũ cốc được mùa không......"
Mấy người cứ vừa giả vờ nhìn xuống xem đất, vừa trộm đánh giá Điền Trường Quý. Mắt mới liếc qua đã sợ đến mức da gà da vịt nổi khắp người.
Không có bóng!!
Người sống sao có thể không có bóng được?
Không thể!
Đây đích thị là thứ đó rồi. Ôi giời ơi, còn đang nhỏ nước tong tỏng kìa.
Tống Ủng Quân đón nhận ánh mắt mọi người nhìn về phía mình nhưng cũng không có ý muốn đi giao tiếp với ma quỷ. Đám nam đinh bị lừa tới đây giờ đang hối hận xanh cả ruột, vừa đứng sát lại ôm nhau lấy thêm can đảm vừa nghiến răng mắng thầm Tống Ủng Quân.
Tống Ủng Quân cũng không nghe thấy được. Nếu nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-con-gai-tu-tien-dai-than/1484777/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.