Điền Trường Quý rơi xuống biển?! 
Trương Lan Lan nghe thấy thế, cả người mềm nhũn, lảo đảo suýt ngã ra đất, được Kỷ Vân Tình kéo lại. 
Trong lòng Kỳ Vân Tình cũng rất cảm thông. Một người phụ nữ ở nông thôn, không có chồng, còn có một đứa con nhỏ, cuộc sống sau này vất vả thế nào không cần phải nói. Nhưng chuyện này sớm muộn gì cũng không thể giấu được. Chẳng bằng nói cho cô ấy biết sớm một chút, để cô ấy chuẩn bị. 
"Chuyện này, cho dù tôi không nói thì rất nhanh cũng sẽ có người truyền lại. Tôi cũng không thể giúp gì hơn, chỉ có thể thông tri cho cô một tiếng, để cô chuẩn bị tinh thần trước." 
Nói xong lời này, cô ngừng một chút, nghĩ đến cô bé Điền Ngư kia, lại an ủi Trương Lan Lan: "Tôi nghe nói vẫn chưa tìm thấy người, cũng không thấy có thông tin gì, biết đâu vẫn còn sống. Hiện tại cô nhất định phải giữ vững tin thần, còn chăm sóc con nhỏ." 
Trong lòng Trương Lan Lan chua xót. Cô biết Kỷ Vân Tình chỉ là đang an ủi mình. Cô sống đến chừng này tuổi rồi chưa từng nghe có ai rơi xuống biển không vớt lên được mà còn có thể sống. Nhưng Kỷ Vân tình nói cũng đúng. Cô còn đứa con gái Điền Ngư này. Vì con gái, cô cũng không thể ngất đi. 
Phụ nữ làm mẹ đều sẽ trở nên mạnh mẽ. Cho dù hiện tại chân cô vẫn đang mềm nhũn thì Trương Lan Lan vẫn phải cắn răng, ép mình không thể ngất xỉu. Trong lòng cô vẫn còn chút hy vọng mong manh rằng người rớt xuống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-con-gai-tu-tien-dai-than/1484775/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.