Bạch Quả được giao cho Trương Lan Lan chăm sóc rồi, mấy đứa cháu trai Diệp gia cũng tự bay nhảy, ăn xong cơm tối liền khép cửa lớn lại rồi chuồn ra ngoài chơi. 
Hàng xóm vẫn đang ngồi ngoài hóng gió, bọn nó cũng không lo có người vào trộm đồ. 
Tiểu Bạch Quả dẫn Điền Ngư về, chào hỏi hàng xóm rồi đẩy cửa đi vào, lại khép hờ cửa y nguyên như lúc ban đầu. 
Sau đó đi tìm chu sa và giấy bùa vàng. 
Tiểu Bạch Quả nhớ rõ lần trước để ở góc nào trong tam phòng nhưng vị trí cụ thể thì bởi lúc trước không có nổi hứng đi vẽ bùa nên cũng không nhìn kỹ lắm. Giờ chỉ đành cùng Điền Ngư chia ra tìm kiếm. May là Diệp Bạch Xuyên cũng chẳng giấu thứ này ở chỗ nào kín đáo quá, chỉ bỏ đại vào hộc tủ, dùng tấm giẻ bọc lại. Sau khi tìm được nguyên liệu, bước còn lại cũng chỉ có thể trông cậy vào Tiểu Bạch Quả. 
Cái trò vẽ bùa này thật sự chẳng đơn giản chút nào. 
Không được cẩu thả dù chỉ một chút. Động tác hạ thủ và cách phối hợp linh khí sai một xíu thôi là hiệu quả của linh phù cũng giảm đi. 
Những điều này đều được ghi lại trong Phù tu Bách khoa toàn thư. 
Còn có hình ảnh cao nhân minh hoạ trong sách, linh phù thượng cửu phẩm và linh phù hạ nhất phẩm cách biệt quá quá lớn. 
Tiểu Bạch Quả đã khắc ghi trong đầu. 
Nếu muốn tặng linh phù cho người khác thì cũng không thể tặng loại quá kém. Ít nhất cũng phải là tam phẩm, dưới tam phẩm đem cho 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-con-gai-tu-tien-dai-than/1484773/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.