Công sức mấy ngày qua của Kỷ Vân Tình cuối cùng cũng không uổng phí. Thấy cô là người quen, còn tình nguyện bồi thường thay Tô Nhược Phượng, vị đầu bếp kia cũng không tiếp tục làm khó Tô Nhược Phượng nữa. Kỷ Vân Tình lại thuận thế gọi thêm vài ba món đuổi đầu bếp đi rồi, cô lôi kéo Tô Nhược Phượng ngồi xuống.
Tô Nhược Phượng nhìn quần áo xa xỉ trên người cô, rồi lại nhìn lại bộ quần áo dơ bẩn trên người mình, vốn không định ngồi xuống. Nhưng sau khi đồ ăn nóng hổi được bê lên bàn, ý chí của cô liền sụp đổ, đôi mắt liên tục nhìn đồ ăn, còn lén nuốt nước miếng.
Đó là thịt đó.
Gần hai tháng nay cô chưa được nếm qua vị thịt rồi.
Cho dù cô có khinh thường Diệp gia bao nhiêu đi nữa thì lúc trước Diệp gia cũng coi cô như đại công thần, không chỉ không bắt cô làm việc mà bình thường cô muốn tiêu tiền họ cũng đều cố hết sức thỏa mãn cô. Ngay cả phí tiêu dùng cho Nhất Phàm và Tinh Tinh, lão thái thái cũng không chút do dự bỏ ra. Tô Nhược Phượng phảng phất như được ngâm mình trong vại mật, chẳng biết rằng tiền khó kiếm thế nào, tiêu tiền cũng không chút nương tay, lúc thì sửa nhà, lúc thì đặt mua gia cụ, lúc lại mua quần áo. Tiền lấy từ Diệp gia đã sớm tiêu hết sạch.
Sau khi tìm được công việc, tiền lương mỗi tháng đều phải trả tiền thuê nhà, cô còn thường xuyên không chịu nổi cám dỗ mà cắn răng mua quần áo mới. Mỗi tháng hầu như đều có ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-con-gai-tu-tien-dai-than/1484770/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.