Editor: Typard
Khi xuân hạ thay mùa, khí hậu thay đổi nhiều nhất, buổi trưa ánh mặt trời còn chiếu khắp nơi, buổi chiều đã âm u đổ mưa rả rích.
Bạch Khởi La mặc áo ngủ đứng trước cửa sổ, nhìn quản gia che dù đưa từng vị khách lên xe, đợi tất cả xe chậm rãi lái rời khỏi nhà họ Bạch, Bạch Khởi La lập tức ra cửa, lạch bạch xuống lầu.
“Cha đâu?”
Nhị phu nhân trả lời ngay: “Ông ấy đang ở thư phòng, ông ấy...”
không đợi nói xong, đã thấy tiểu tổ tông chạy thình thịch tới, gõ cửa: “Cha, con có lời muốn nói với cha.”
Cũng không chờ có người mở cửa, trực tiếp đẩy cửa vào, chẳng qua là tay cô mới vừa chạm đến nắm cửa, cửa thư phòng đã kéo ra từ bên trong, mở cửa không phải là ai khác, chính là Phùng Kiêu.
Bạch Khởi La sửng sốt một chút, nói: “Sao anh còn ở đây?”
Tầm mắt cô nhìn vào bên trong, chỉ thấy cha đang ngồi trên ghế thái sư, đang đung đưa điếu xì gà trong tay, thấy cô thì hơi cau mày, nói: “Sao lại mặc đồ ngủ xuống đây?”
Bạch Khởi La cúi đầu nhìn lướt qua, đồ ngủ của cô cài nút áo kín tận cổ, quần dài đến mắt cá chân, không hở chỗ nào, không biết còn bảo thủ hơn sườn xám bao nhiêu phần đó! cô mặc kệ, mở miệng: “Con có chuyện quan trọng muốn nói với cha một chút.”
Liếc Phùng Kiêu một cái, nói: “Có lẽ, người này mới nói với ngài xong.”
Bạch Tu Nhiên: “Đóng cửa lại.”
Phùng Kiêu mỉm cười không để vị hôn thê nhỏ của anh phải tốn sức, Bạch Khởi La kéo ghế ra ngồi xuống, nghiêm túc: “Ba, cái tên Chương cảnh trưởng đó không phải là người tốt, con tuyệt đối sẽ khôngđể dì nhỏ gả cho thứ người như vậy.”
cô kiên định nắm chặt quả đấm: “Cho dù dì nhỏ thật lòng thích ông ta, con cũng không thể trơ mắt nhìn chuyện này xảy ra.”
Bạch Tu Nhiên dụi tắt xì gà trên tay, sau đó hé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-con-gai-cung-tan-troi-cua-nam-chinh/1655088/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.