Theo lý mà nói hiện tại tiền kiếm được đều nộp vào quỹ chung,nhưng sau này thì sao, sẽ đến lúc phải phân nhà, học được một thân bản lĩnh mới là của mình.
Trần thị: “Nương, không thì con cũng đi hỗ trợ đi.”
“Con đi thì việc trong nhà ai làm, còn muốn để cho ta một lão thái bà làm hay sao?” Chu thị mắng hai câu.
Trần thị ngượng ngùng cười, “Con không phải là sốt ruột sao, Nhị Lang cũng không còn nhỏ nữa, cũng nên san sẻ gánh nặng cho gia đình.”
Chu thị còn muốn mắng tiếp, Cố Tiêu nói: “Nương, đại tẩu cũng là vì cái nhà này, con thấy bây giờ đang buôn bán tốt, không chừng ngày nào đó sẽ lo liệu không hết, đến lúc đó nhất định sẽ nhờ đại tẩu tới hỗ trợ.”
Chu thị hừ một tiếng, bà còn không biết trong lòng Trần thị đang tính toán gì sao, toàn tâm toàn ý vì cái nhà này chỉ có một người là Tiểu Tiểu mà thôi.
Trần thị ai một tiếng, cảm kích mà nhìn Cố Tiêu, “Ta là trưởng tức, mọi việc phải suy nghĩ cho nhà trước, phụng dưỡng cha mẹ chồng, không dám chậm trễ.”
Chu thị vừa muốn mắng, đã thấy Cố Tiêu thò qua nhỏ giọng nói, “Nương, về sau buôn bán tốt, có lẽ còn phải đến trước cửa thư viện bán, nhiều học sinh như vậy, ai mà không muốn ăn miếng đồ ăn nóng hổi chứ, có lẽ còn phải nhờ đến đại tẩu đó.”
Chu thị không được tự nhiên mà xê dịch mông, “Ừ, được rồi, tiền này bây giờ ta sẽ không cầm, cần mua gì thì mua, tây phòng có giấy bút, ghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-con-dau-nuoi-tu-be-cua-nam-chu-trong-truyen-khoa-cu/4601341/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.