Chu thị nghe xong rất là hưởng thụ, Cố Tiêu tri kỷ hiếu thuận, trong lòng bà rõ ràng.
Cố Tiêu nói: “Nương, con có mua thịt cũng sẽ không quên tích góp tiền, người cũng đừng nói mãi con như vậy, con muốn cho nương được ăn ngon một chút, con về sau còn mua cho người nhiều đồ ăn ngon hơn nữa!”
Chu thị ngơ ngẩn mà gật đầu, bà vừa mới gả qua đây đều phải nhìn sắc mặt mẹ chồng mà sống, một văn tiền cũng không được giữ lại, vẫn là Thẩm lão gia tử lén mua đồ cho bà ăn.
Sau này khi đã phân nhà, có hài tử rồi, bà quản tiền, Thẩm lão gia tử cũng không mua đồ ăn nữa.
Thẩm Đại Lang Thẩm Nhị Lang cũng sẽ lén mua riêng cho vợ cùng hài tử của mình, làm sao còn nhớ đến bà lão này chứ.
Tam Lang cũng mang điểm tâm trở về, nhưng chưa từng mang về cho Cố Tiêu qua.
Chu thị cẩn thận nghĩ lại, đúng thật là không có.
Chu thị cau mày, Tiểu Tiểu mỗi ngày đưa cơm cho hắn, còn mua thịt, tích góp tiền, Tam Lang cũng không biết đau lòng sao? Chu thị trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang, “Ai, con nha……”
Cố Tiêu thở phào nhẹ nhõm, về sau mua đồ về có lẽ Chu thị sẽ không nói gì nữa đi.
“Nương, chúng ta làm bánh ăn đi, hành lá trong vườn rau đã mọc lên rồi, ăn bánh rán hành.” Cố Tiêu mấy ngụm đã ăn xong cơm, “Nương, con có mua xương sườn giò heo cùng mỡ heo, con còn có thể làm mì sợi cho người ăn đó!”
Chu thị cười mắng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-con-dau-nuoi-tu-be-cua-nam-chu-trong-truyen-khoa-cu/4601326/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.