Làm quạt là giá này, nhưng vẽ tranh lại là một cái giá khác.
Hơn nữa mặc kệ Cố Tiêu vẽ như thế nào, nhưng chỉ cần là do chính tay cô vẽ, vậy giá tiền sẽ không giống nhau.
Trương chưởng quầy thầm nghĩ, cô nương này cũng thật là tinh ranh, nếu không phải không phải nàng thì không thể, nếu không phải sợ sẽ làm hỏng cây quạt này, hắn tuyệt đối sẽ đi tìm người khác.
“Cô nương vẽ là được, bạc không thành vấn đề.”
Cố Tiêu: “Vậy xin làm phiền chưởng quầy lấy bút mực tới.”
Trước kia làm quạt xếp, mặt quạt đều là do cô vẽ, mà vẽ nhiều nhất là mai lan trúc cúc.
Cây quạt này được làm khéo léo, những bông hoa mai trên quạt lại càng khéo léo hơn, bóng mai nghiêng ngã, hương thơm phiêu động, điểm xuyết thêm một nụ hoa mai mới nhú, giống như là mọc ra từ trong quạt vậy.
Chưởng quầy cầm lấy cây quạt cẩn thận mà thổi thổi, đúng là nhìn thế nào cũng thấy đẹp, nhìn thế nào cũng thấy chúng rất cân xứng với nhau, ngay cả dây đeo màu xám dưới cán quạt không thu hút ánh nhìn chút nào trông cũng cực kỳ xứng đôi.
Trương chưởng quầy vừa thưởng thức cây quạt, vừa nói: “Cô nương, cây quạt này 300 văn như thế nào?”
“Thật ra cũng không phải lừa dối gì cô nương, cây quạt này nếu đem tới bán ở thành Thịnh Kinh, có lẽ có thể kiếm thêm gấp vài lần, nhưng……”
Cố Tiêu biết câu nói kế tiếp của Trương chưởng quầy là gì, cây quạt này đến thành Thịnh Kinh có thể bán được nhiều tiền hơn đúng là không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-con-dau-nuoi-tu-be-cua-nam-chu-trong-truyen-khoa-cu/4601324/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.