Cố Tiêu vừa ra khỏi thư viện liền đi qua tiệm vải, dây đeo Trần thị đưa cho cô vẫn chưa bán đâu, đan dây đeo rất nhanh, cũng chỉ tốn công sức để bện lại thôi.
Thật khéo, tiệm vải cũng thu những thứ này, mười bảy cái dây đeo một cái bán được một văn tiền, tổng cộng mười bảy văn tiền.
Những dây đeo này nếu treo trên ngọc bội ở eo, thì sẽ có giá tiền khác rồi.
Bản thân Cố Tiêu còn có mười văn tiền, cô còn thiếu Trần thị một cái dây đeo, sau khi lấy ra một văn thì còn lại chín văn, mấy ngày nay cô kiếm được không ít tiền, nhưng cũng tiêu ra nhiều, mấy ngày nữa Thẩm Hi Hòa trở về, một lần nghỉ này chính là ba ngày, cô phải tranh thủ Thẩm Hi Hòa vẫn chưa trở về làm nhiều thêm hai cây quạt mới được.
Tích góp tiền cũng không thể quá vội vàng được, bây giờ quan trọng nhất vẫn là nhanh chóng về nhà ăn cơm trưa, dọc theo đường đi Cố Tiêu đã đói đến nỗi ngực dán vào lưng rồi.
Cả đi cả về cũng mất một canh giờ, giữa trưa mặt trời vẫn còn chói chang, trên trán Cố Tiêu đã đổ đầy mồ hôi.
Chu thị nhìn thấy có chút đau lòng, “Chắc con đói bụng rồi, cơm ở trong nồi, mau đi ăn đi.”
Đợi đến khi gieo trồng vụ xuân kết thúc, thì để cho đại oa đi đưa cơm cho Tam Lang, Cố Tiêu không đi, cũng không có vấn đề gì.
Vẫn còn một đống lửa than vùi trong bếp, bánh nhân thịt và giò heo vẫn còn nóng, Cố Tiêu nhấc nắp nồi lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-con-dau-nuoi-tu-be-cua-nam-chu-trong-truyen-khoa-cu/4601322/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.